Được thôi.
“Tha cho cậu bé đó đi. Anh cũng hiểu rõ hơn ai hết, cậu ta chỉ là một quân cờ bị lợi dụng mà thôi.” Tô Thâm Tuyết bạo gan mở lời.
“Tô Thâm Tuyết, em nên về đi.” Utah Tụng Hương lạnh lùng nói.
“Em biết rằng anh đã có cách giải quyết gọn ghẽ. Em cũng biết anh sẽ giải quyết chuyện này theo cách của Utah Tụng Hương. Nhưng lí trí và kinh nghiệm mách bảo em rằng còn có cách giải quyết khác ổn thỏa hơn mà lại lấy được lòng người, còn có thể khiến cho những kẻ sắp đặt kế hoạch đó cháy nhà ra mặt chuột. Nhưng cách này sẽ hơi khác với con người của Utah Tụng Hương.” Tô Thâm Thuyết kiên định nhìn Utah Tụng Hương.
Cô nhận ra biểu cảm trên khuôn mặt anh đã chuyển từ thiếu kiên nhẫn sang lạnh như băng.
Tiếng gọi “Nữ hoàng bệ hạ!” khiến Tô Thâm Tuyết lạnh cả sống lưng.
“Kể từ khi con gái lớn nhà họ Tô trở thành Nữ hoàng, chắc em chưa từng nếm thử mùi vị bị trục xuất nhỉ.” Utah Tụng Hương bấm chiếc chuông khẩn cấp của Thủ tướng: “Allen, tôi cần anh có mặt ngay lập tức. Ở đây có một vị khách không được chào đón.”
Thật khiến người ta mất mặt. Anh coi cô là vị khách không được chào đón ư? Đặc vụ người Anh chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc cho xem. Trong phòng sách này chỉ có hai người, vậy thì vị khách không được chào đón chắc chắn không thể là Thủ tướng được.
Nhân lúc đặc vụ người Anh kia còn chưa xuất hiện, Tô Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470864/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.