Anh không trả lời.
Cơn gió nhẹ làm lá cây xào xạc, như các bạn nhỏ đang bập bẹ học chữ.
Không sao hết, tem lưu niệm sân vận động Old Trafford nằm trong va li của anh, rồi anh sẽ đưa cho cô thôi.
“Thâm Tuyết.”
“Ừ.” Cô đặt hai tay lên gối.
“Em thích tem lưu niệm Old Trafford lắm sao?”
Câu hỏi này làm khó Tô Thâm Tuyết. Cô không biết mình có thích tem lưu niệm của sân vận động Old Trafford hay không nữa.
Không biết từ khi nào, dường như cô không còn cảm thấy thích gì nữa rồi. Nhưng có một điều không thể phủ nhận, đó là bộ tem lưu niệm chưa từng về đến tay cô nhiều lần khiến cô cảm thấy thú vị, những điều bao bọc quanh nó đều trở nên thuận mắt.
Như vậy liệu có phải là thích không? Cô nhìn anh.
Anh tránh né ánh mắt của cô, nói khẽ: “Thâm Tuyết, anh quên bộ tem lưu niệm của sân vận động Old Trafford rồi.”
Tai cô nghe không rõ lắm, nhưng miệng lại hỏi: “Gì cơ?”
“Lần sau đi London anh sẽ mua cho em.”
Lừa người. Không phải anh nói đã mang món quà nhỏ từ London về cho cô hay sao?
“Anh nói đã mang món đồ nhỏ từ London về cho em rồi.”
“Là đồ Bella nhờ anh đưa cho em. Anh gặp chị ấy ở London.”
Bella là chị gái của Utah Tụng Hương, con gái lớn nhà Utah. Vì không thể chấp nhận chuyện khi mẹ tự sát trong khi ba đang nằm trên giường của cô cháu gái mười tám tuổi của mẹ, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470826/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.