Ồ, cô giáo ạ, em không hề giận dỗi ấm ức gì đâu. Em chỉ đang nói đùa thôi mà, xem như là đang tự trào phúng. Là Nữ hoàng, tự trào phúng một cách hợp lý có thể kéo gần khoảng cách với dân chúng hơn.
Tô Thâm Tuyết đưa bó hoa cô bé tặng đến trước mặt Utah Tụng Hương.
Lý Khánh Châu nhận hoa thay anh. Utah Tụng Hương ghét phấn hoa, nhưng anh lại vừa hái hoa lan, người đàn ông này…
Cô không muốn để ba người kia nghĩ cô đang muốn nịnh nọt anh. Cô lạnh lùng nói: “Cô bé ngoài cửa nhờ tặng ngài Thủ tướng.”
“Anh biết.” Utah Tụng Hương không buồn nhìn bó hoa, đôi chân dài tiến lên một bước.
Tô Thâm Tuyết lùi ra sau, tránh né bàn tay Utah Tụng Hương đang định ôm cô. Thấy Utah Tụng Hương nhướng mày, cô nói thêm: “Bó hoa được cô bé hái lúc nửa đêm.”
Tay Utah Tụng Hương vẫn còn lơ lửng.
Được rồi, không thể để Thủ tướng mất mặt trước hai cấp dưới được.
“Người em dính phấn hoa.” Cô tốt bụng nhắc nhở.
Vì người cô dính phấn hoa nên không để anh chạm vào. Giải thích như vậy đã đủ chu đáo chưa?
“Sáng thứ Hai” và “Tiếng nói Goran” là hai tòa báo lớn nhất Goran. “Sáng thứ Hai” có tiếng là người phát ngôn của số Một đường Jose, còn “Tiếng nói Goran” lại chú trọng đời sống chốn Hoàng gia. Hai tòa báo này đến trang trại trước họ nửa tiếng.
Số báo năm mới của “Sáng thứ Hai” lấy chủ đề ấm áp, cho người dân Goran thấy cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470824/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.