Chương trước
Chương sau
Sau vài lần thử, cuối cùng, cô buộc nút thắt vừa phải, không chặt không lỏng. Thắt như vậy vẫn khiến cô lo lắng. Chẳng hạn như, cô chỉ sẽ khom người thôi là đã chẳng ra thể thống gì rồi. “Trong cung điện có một trăm năm mươi lính gác, vệ sĩ cũng chiếm ba phần tư số người làm việc ở đây. Người là Nữ hoàng hay là mấy cô gái mặc bikini khoe thân.” Christie sẽ nói vậy cho mà xem.

Nhưng cô đâu có mặc như vậy để cho tất cả đàn ông ngắm đâu. Có thể thấy cô trong bộ đồ này chỉ có duy nhất một người đàn ông mà thôi.

Trước khi rời khỏi gương, Tô Thâm Tuyết còn thử xem nút thắt có dễ dàng cởi ra được trong một lần rút hay không.

Người đàn ông nào cũng có lúc mất kiên nhẫn. Một khi anh đã mất hết nhẫn nại, bộ đồ ngủ của cô sẽ phải chịu trận. Đồ ngủ của cô bộ nào cũng đắt tiền, anh không xót nhưng cô xót.

Đóng cánh cửa tủ đồ lại, Tô Thâm Tuyết tự nói với chính mình, cô làm vậy không phải để chiều lòng anh, cô chỉ đang thương xót cho bộ đồ ngủ của mình thôi.

Tô Thâm Tuyết đứng trước cửa sổ phòng phục trang.

Tiệc mừng năm mới đã sắp kết thúc, rất nhiều người đã được dìu ra về.

Tô Thâm Tuyết kéo rèm cửa lại, tắt đèn phòng ngủ, còn bảy phút nữa mới đến hai rưỡi. Cô mở ngăn kéo tủ đầu giường bên trái, một chiếc hộp vuông màu lam nhạt chiếm một vị trí khiêm tốn trong ngăn kéo, nắp hộp đã có dấu vết bị mở.

Sau năm năm kết hôn mới tính đến chuyện con cái. Đây là điều khoản trong thỏa thuận tiền hôn nhân giữa cô và Utah Tụng Hương.

Tô Thâm Tuyết đưa tay chạm lên má. Mặt cô nóng rực như vừa húp một bát súp. Điều này khiến Tô Thâm Tuyết cảm thấy bực bội. Cô đã chẳng còn là một cô gái nữa. Đã là vợ người ta rồi, cô chẳng có lý do gì để trốn tránh những sinh hoạt bình thường của các cặp vợ chồng.

Nếu Tô Linh ở bên cạnh Tô Thâm Tuyết lúc này, cô sẽ rất bình tĩnh nói với bà:

Cô ơi, lần đầu tiên của em và Utah Tụng Hương thật sự không hề suôn sẻ.

Cô và anh đã tổ chức đám cưới. Với tư cách là Nữ hoàng và Thủ tướng Goran, trong ngày cưới, cô và anh bận rộn thực hiện đủ mọi lễ nghi, tuyệt nhiên chẳng có tâm trí mà nghĩ đến chuyện đó. Cho đến tận ngày thứ ba sau hôn lễ, họ mới nghĩ đến. Đêm đó, không khí cũng khá tốt, cảnh vật ven hồ yên tĩnh, phòng trăng mật ngọt ngào, những loài hoa cỏ chẳng rõ tên, hoa hồng rực thắm dưới ánh đèn, anh ôm, bế, hôn cô, rồi tắt đèn... giữa chừng cô đột nhiên hét lên. Anh không những không làm khó cô, mà còn liên tục trấn an vỗ về cô rằng lần đầu tiên đều như vậy. Nguyên nhân khác là trong sách hay phim ảnh đều nói rằng chuyện đó là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời. Vì vậy mới dẫn đến sự hụt hẫng trong lòng những người chưa từng có kinh nghiệm như cô.

Lời nói của Utah Tụng Hương khiến cô nhớ đến tin đồn “Con trai trưởng nhà Utah năm mười sáu tuổi đã đùa giỡn với các vũ công quyến rũ nhất Goran vào kỳ nghỉ đông.” Đối diện với tin đồn này, Utah Tụng Hương không thừa nhận cũng không phủ nhận. Đêm đó, Tô Thâm Tuyết đã nghĩ, xem ra tin đồn kia cũng chẳng phải là vô căn cứ.

Khi còn là thiếu nữ, Tô Thâm Tuyết đã nỗ lực không ngừng vì mục tiêu trở thành Nữ hoàng, đến ngay cả cơ hội để yêu sớm cũng không có. Sau này khi trở thành một trong những người được đề cử cho ngôi vị Nữ hoàng, cô bị hạn chế chỉ có thể gặp gỡ một vài người bạn khác giới, chỉ đơn thuần cùng nhau đi chơi công viên hoặc đi xem phim, muốn tiến sâu hơn là điều không thể. Quy định này của Hoàng gia nhằm ngăn chặn các hành vi thân mật hơn giữa những người được đề cử với bạn khác giới trước khi kết hôn. Hồi đó, Tô Thâm Tuyết cũng đã từng hẹn hò, nhưng bất kể là đi xem phim hay dạo công viên, cũng đều có bốn vệ sĩ tháp tùng như hình với bóng. Điều này khiến cho những nỗ lực thu hút các chàng trai của cô trở nên vô ích. Sau này, cô trở thành Nữ hoàng Goran, những hành vi thân mật trước khi kết hôn đối với cô mà nói lại càng xa vời. Nguyên nhân cụ thể là gì nhỉ, cũng chẳng ai nói rõ được. Đơn giản là vì trong lịch sử chưa từng có Nữ hoàng Goran nào có quan hệ trước hôn nhân cả. Còn một lý do khác là phần lớn người dân Goran khi được phỏng vấn đều bày tỏ mong muốn Nữ hoàng của họ sẽ không có mối quan hệ nào trước khi kết hôn.

Đêm thứ ba sau hôn lễ, những lời an ủi vỗ về của con trai trưởng nhà Utah dành cho cô, nói dễ nghe thì là cử chỉ ga lăng rất đàn ông, nói khó nghe một chút thì có thể giải thích là anh chẳng có chút hứng thú gì với cơ thể cô cả. Giữa chừng cô hét lên vì quá đau đớn, còn anh thì sao... Chẳng ai biết anh cảm thấy thế nào, cô chỉ chắc chắn rằng ngay lúc cô hét lên, anh rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm.

Cũng đúng thôi, người được mệnh danh là “vũ công quyến rũ nhất Goran” đương nhiên là rất nóng bỏng rồi. Sau đó cũng có rất nhiều tin đồn giữa Utah Tụng Hương với người mẫu X, diễn viên Y, vũ công hộp đêm Z... Dù sao tất cả bọn họ đều sở hữu những thân hình bốc lửa. Vậy mới nói, người quen thưởng thức các món cao lương mỹ vị rồi thì chắc chắn sẽ chẳng hứng thú gì với món rau dưa đạm bạc.

Hiển nhiên, cô chính là một món rau dưa đạm bạc.

Lần đầu tiên giữa cô và anh diễn ra vào ngày thứ hai mươi mốt sau lễ cưới. Trong sự mong đợi của toàn dân, cô tới sống tại số Một đường Jose với tư cách là Phu nhân Thủ tướng. Đêm đó, bọn họ đều lén uống rượu. Cô uống vì muốn trốn tránh việc phải làm với anh, chắc anh cũng vậy. Dù gì thì họ cũng phải ngủ chung giường. Trước khi kết hôn, Tô Thâm Tuyết và Utah Tụng Hương đã là bạn thân, bạn học suốt mười mấy năm. Đương nhiên cũng có đôi lúc mối quan hệ giữa họ khá mập mờ, nhưng trong lòng cô hiểu rõ, tất cả đều chỉ là mánh khóe của cậu con trai trưởng nhà Utah mà thôi.

Mọi chuyện cứ như có ma đưa lối quỷ dẫn đường.

Đêm đó họ đã “hành sự” một cách qua loa hời hợt. Cô hai mươi tư tuổi, sinh lý bình thường. Cô cũng có tất cả những đặc trưng giới tính mà những người phụ nữ khác đều có, đôi lúc cô sẽ khiến cho người khác phải ngẩn ngơ mơ mộng. Dưới ánh sáng mờ mờ ảo ảo, trong không gian quen thuộc, Tô Thâm Tuyết tưởng rằng mình đang nằm mơ. Trong giấc mơ có men rượu, cũng có hơi thở quen thuộc với cô, còn người đàn ông… Cô mở to mắt ra để nhìn, để xác nhận. Vừa mở mắt ra, cô đã thấy không hài lòng. Con trai trưởng nhà Utah thì không được, bất cứ chàng thanh niên tuấn tú nào cũng được, chỉ có anh ấy là không được thôi. Cô đẩy anh ra, không cho anh chạm vào mình, trách móc anh năm đó đã làm cô đau lòng. Mà không chỉ năm đó, còn năm khác nữa, mà cũng không chỉ có hai năm đó thôi đâu, năm nào con trai nhà Utah cũng làm cô đau lòng. Đâu ai ngờ cô càng đẩy ra thì anh càng áp tới, cuối cùng, anh khẽ ghé vào tai cô thì thầm, “Thâm Tuyết“. Hai tiếng “Thâm Tuyết” này nghe đau nhói, đau đến mức cơ thể cô như bị xé rách làm đôi.

Tới khi tỉnh lại, Tô Thâm Tuyết mới biết đó không phải là giấc mơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.