“Còn chưa đủ không khí sao?” Lại là cái giọng điệu nhẹ tênh hời hợt ấy. Trái ngược với giọng nói, vòng ôm đang kéo cô dường như siết chặt hơn, mạnh mẽ ép buộc.
“Bỏ tay ra.”
“Thâm Tuyết.” Giọng Utah Tụng Hương đã trở nên thiếu kiên nhẫn, “Vẫn còn một nhóm các vị khách lớn tuổi đang đợi anh trong nghị viện.”
Những vị khách lớn tuổi mà Utah Tụng Hương nhắc đến chính là đại diện hai gia tộc Healther và Julliard, còn có cả phe cánh của ba cô. Cuộc gặp này có danh nghĩa hết sức mỹ miều là “Tiệc mừng năm mới”, thực tế là phô diễn thế lực đối với vị chủ nhân của số Một đường Jose, cũng là sân khấu cho những người có máu mặt mới nổi thể hiện.
Quả thật rất mệt mỏi khi phải đối mặt với một nhóm các vị chính khách có hơn mười năm kinh nghiệm trên trường chính trị, lão luyện đủ mánh lới cần có để lăn lộn trong giới, đặc biệt là trong quãng thời gian này. Thêm một ngày anh cố gắng không ngừng, là thêm được một ngày bình yên, cô nên thấu hiểu điều này.
Nhưng anh phải biết rằng, tên đáng ghét nhà anh đã trả lời sai bét tất cả các câu hỏi rồi.
Nếu biết sớm anh thể hiện tệ như vậy, cô cũng đã cố ý trả lời sai rồi. Cô cố gắng trả lời đúng hết, là vì không muốn anh bị mất mặt trước nhân viên cấp dưới.
Lẽ ra cô không nên thông cảm xót thương gì cho anh hết, lúc này lại càng không.
“Đó là việc của anh.” Tô Thâm Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470811/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.