Câu nói này chọc Donna tức điên lên.
Bây giờ, cái hộp trong lòng cô bé chính là thứ vũ khí lợi hại để chặn họng con nhóc chưa hiểu đời kia. Donna nóng lòng nghĩ đến dáng vẻ của chúng bạn khi thấy những lá thư này.
Nghĩ tới đây, Donna rảo bước.
Bây giờ mẹ đang xử lý giấy tờ trong phòng làm việc, cô chỉ cần trả cái hộp về chỗ cũ trước khi mẹ về đến nhà là được.
Chợ trao đổi hàng hóa dần thưa người, chủ quầy bán bình hoa trầm lặng hút thuốc, Sara vẫn mang vẻ mặt ủ rũ, mấy người bạn của Sara dồn mắt về phía ngực cô.
Liếc xéo bọn nhóc, Donna rút chiếc khăn tay từ túi áo bông ra trải xuống mặt đất, cẩn thận đặt chiếc hộp lên rồi cài nút áo bông thật chỉnh tề.
Ở Goran, phụ nữ từ mười sáu đến sáu mươi tuổi đều phải hành lễ khi gặp Nữ hoàng, còn nam giới phải bỏ mũ cúi chào.
Hành động của Donna khiến mấy người bạn của Sara giật mình, nhưng đám nhóc nhanh chóng tỏ vẻ xem thường.
Đúng là mấy đứa con gái khờ dại, đâu phải chỉ có hộp vàng lóng lánh mới có thể đựng thư của Nữ hoàng, Donna thầm mắng.
Tay cô bé phủ lên chiếc hộp, trước khi lấy thư trong hộp ra, cô bé phải nói cho rõ ràng.
“Tớ nghiêm túc tuyên bố một lần nữa. Trước khi mẹ gặp ba tớ, mẹ đã là cô giáo dạy tiếng Trung của Nữ hoàng trong mười năm.” Donna nói.
Donna rất thích nghe câu chuyện về Nữ hoàng mà mẹ kể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470778/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.