Năm ấy, Trường An sáu tuổi, Hoa Nghi mười bốn.
Hoa Nghi là tiểu nhi tử của thủ lĩnh bộ lạc Tuyết Lang bên kia Vũ Phong sơn.
Trong bộ lạc Tuyết Lang không nuôi kẻ yếu, mỗi một tiểu thú nhân đến bảy tám tuổi sẽ bị thủ lĩnh ném ra ngoài, đơn độc rời khỏi bộ lạc đi rèn luyện, một năm sau trở về tiếp nhận khảo hạch của các trưởng lão, không đủ tư cách thì đuổi ra ngoài luyện lại từ đầu.
Hoa Nghi thiên phú dị bẩm, trời sinh có thú văn màu bạc hi hữu, một thân thần lực, một lần là qua khảo hạch, nhưng chuyện y dọc đường về thành cho một á thú tàn phế không quen biết hết lương khô cũng rất nhanh chóng bị người cha thủ lĩnh khảo vấn ra, đồng thời ngày hôm sau truyền khắp cả bộ lạc Tuyết Lang.
Thủ lĩnh không ngờ mình khôn khéo cả đời, chẳng biết xảy ra nhầm lẫn gì mà sinh được tiểu tử ngốc nghếch như vậy, nếu không phải nó giống mình nhất, mặt mũi dứt khoát như một khuôn mẫu khắc ra, thủ lĩnh cơ hồ phải hoài nghi bà vợ thứ sáu đã cắm sừng mình, phiền muộn đến cuối cùng, thủ lĩnh rốt cuộc nghĩ ra một giải thích hợp lý: chắc chắn là do bà vợ thứ sáu kia, bà ta là một nữ nhân nhìn được không dùng được, tóc dài kiến thức ngắn, nguyên do nhất định là bởi vì bà ta cho nên con sinh ra cũng chẳng thông minh lắm.
Bắt đầu từ khi đó, Hoa Nghi có biệt danh là đại ngốc.
Khi Hoa Nghi mười một mười hai tuổi, vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148972/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.