Trường An bị tiếng khóc của Tạp Tá đánh thức.
Y cảm thấy mình như bị nướng trên lửa, nhiệt độ nóng phát bỏng trên da chính bản thân cũng cảm nhận được, mí mắt nặng trĩu không mở nổi, tạp âm không ngừng vang trong tai, trong lòng khó nhịn được dâng lên một chút nóng nảy yếu ớt, cơ hồ muốn thọc phế vật rên hừ hừ bên cạnh này một đao… May mà y không nhấc nổi tay nên Tạp Tá mới tránh được kiếp nạn.
Tạp Tá vừa thấy ngón tay y cử động, lập tức liền lao đến như một con chó cỡ lớn, nhưng lưng Trường An toàn là thương, hắn không dám lật Trường An lại, chỉ do dự thò một ngón tay khẽ đẩy vai y mà dè dặt kêu: “Trường An, Trường An…”
Trường An nghe thấy, nhất thời chẳng có sức lực mở mắt, cũng chẳng nói thành lời, khiến Tạp Tá nôn nóng đến quay vòng vòng, nức nở nói: “Có tỉnh chưa, ngươi rên một tiếng cũng được, làm ta sốt ruột chết rồi… Trường An, Trường An!”
Chờ sau khi hơi khôi phục lực khống chế với thân thể, động tác đầu tiên của Trường An không phải mở mắt mà là nhíu mày trước, nhíu mày quá mức khiến gân xanh nổi đầy trên trán, sau đó gằn được một câu: “Ngươi… Câm miệng cho ta!”
Tạp Tá trừng đôi mắt to vô tri, hấp tấp mím môi, thò đầu ngồi xổm bên cạnh như con cóc.
Lúc này Trường An mới phát hiện tay phải của mình đã được dùng nẹp gỗ cố định, vết thương trên tay dường như cũng được rửa qua, mắt cá chân bị bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148805/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.