Hoa héo rồi không thể sống lại được. 
Sau khi tỉnh lại từ đợt ảnh hưởng đầu tiên của kỳ dễ cảm, Trữ Yến vẫn luôn đứng bên cửa sổ tưới hoa, cánh hoa khô héo tàn tạ bị dòng nước ép cho không thể đứng thẳng nổi. Alpha rũ mắt, phảng phất như con rối gỗ không hề có linh hồn mà liên tục bổ sung nước cho chậu đất. 
Trữ Yến không biết cách nuôi dưỡng một đóa hoa, không biết cách khôi phục sức sống của nó trong một khoảng thời gian ngắn, mọi kỳ vọng của hắn đều đặt hết vào loài thực vật này, nếu hoa sống lại thì có phải Hạ Nhiễm sẽ trở về không. 
Trữ Yến thật cẩn thận dán cánh hoa dính lại cùng lá cây, nhưng hoa đã lụi tàn từ lâu, dù cho có mày mò cỡ nào thì nó cũng không thể quay trở lại dáng vẻ nở rộ tươi đẹp như trước. Alpha bỏ bình nước, ngồi xổm xuống, say mê đùa nghịch cánh hoa héo úa. 
Khi quản gia gõ cửa tiến vào thì liền hoảng sợ, ông đã hầu hạ Trữ Yến lâu lắm rồi nhưng cũng chưa từng thấy qua bộ dạng lôi thôi lếch thếch này của hắn. Chỉ sau một đêm mà hắn đã sa sút rất nhiều, râu đen mọc lún phún, hai mắt đỏ ngầu đầy tia máu, gương mặt tiều tụy không còn dáng vẻ vốn có của cậu ấm họ Trữ nữa mà giống như một quý tộc nghèo nàn đến từ phương tây cổ xưa. 
Quản gia ngẩn người, cầm một hộp thuốc ức chế mà ngơ ngác đứng ở cửa, nhẹ giọng nói: "Cậu Trữ, bà chủ đưa thuốc ức chế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuc-ly-hon/2782164/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.