Ngồi ở xích đu nhìn lên khoảng trời xanh thẳm, vẻ mặt Thu Tư bình thản như nước. Trên người ấm áp, hơi thở an tâm quen thuộc quanh người làm khóe môi Thu Tư hiện ra nụ cười hạnh phúc. Nhưng khi nhìn chiếc cốc trên tay đối phương thì Thu Tư xụ mặt xuống. “Lại uống sữa nữa hả?”
“Đương nhiên, hiện giờ thân thể em còn yếu. Phải uống nhiều sữa một chút mới có thể bổ sung những chất dinh dưỡng còn thiếu trong cơ thể em được.”
“Biết rồi ngài quản gia ạ.” Nhận sữa và nhấp một ngụm, cảm giác dòng sữa ấm áp chảy xuống dạ dày khiến Thu Tư thấy thật thoải mái. Nhưng hương vị nhất thành bất biến (đã hình thành rồi thì không thay đổi = uống nhiều rồi nên quen vị) vẫn làm Thu Tư bất giác nhíu mày.
Tang Mặc Ngôn cười đầy cưng chiều, lấy một quả cam trong túi ra bóc vỏ và tách một múi cam đút cho Thu Tư. Nhìn lông mày của người yêu đã giãn ra, sắc mặt hắn càng thêm dịu dàng.
Ánh mắt hạnh phúc liếc về phía bên kia hoa biên, ánh nhìn chuyển biến thành nghi hoặc trong chớp mắt, cậu vỗ vào người Tang Mặc Ngôn mấy cái. “Mặc Ngôn, người kia nhìn quen nhỉ?”
Lời nói của Thu Tư làm ánh mắt Tang Mặc Ngôn chuyển từ quả cam trong tay sang hướng kia, ánh mắt dịu dàng vì nhìn thấy người kia mà nhíu lại không vui.
Nhận ra cảm xúc khác lạ của Tang Mặc Ngôn, Thu Tư hơi tò mò không biết người trẻ tuổi, lại khiến cậu có một cảm giác rất quen thuộc kia là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu/2900655/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.