Hoàn thành công việc trên tay, Tang Mặc Ngôn nâng mắt nhìn đồng hồ treo trên tường, lúc này chắc Thu Tư cũng đã tỉnh rồi! Bộ dạng mơ mơ màng màng vừa mới thức giấc của cậu ẩn hiện trong đầu hắn khiến ánh mắt sắc bén của Tang Mặc Ngôn trở nên vô cùng hiền hòa trong tích tắc. Hắn đứng dậy, như nghĩ đến cái gì đó lại chậm rãi đi đến trước một giá sách đã có phần cổ xưa nằm ở tận sâu bên trong phòng sách lớn như vậy, ngón tay trượt trên giá đến một quyển sách bìa cứng ở giữa hàng thứ ba. Hắn rút nó và mở ra, lấy một hộp gấm được đặt trong một hòm có bề ngoài là cuốn sách kia; nhìn thoáng qua thứ trong hộp Tang Mặc Ngôn nở nụ cười dịu dàng. ‘Thu Tư nhất định sẽ thích nó.’
“Khấu khấu…”
Nhét chiếc hộp vào túi áo, biểu tình hiền hòa của Tang Mặc Ngôn không còn sót lại chút gì trong nháy mắt, khí chất lạnh lùng như băng khôi phục lại làm ngũ quan tuấn mỹ của hắn có vẻ xa cách hẳn. “Vào đi.”
Một người hầu nữ đi vào trả lời, đầu cũng không dám nâng lên mà chỉ nhìn xuống mặt đất, đôi bàn tay đan vào nhau đặt trước người có hơi cứng nhắc khẩn trương. “Ông chủ, cơm chiều đã được chuẩn bị xong, ngài có muốn dùng bữa luôn bây giờ không?”
Ngước mắt nhìn lướt qua đồng hồ lần nữa, Tang Mặc Ngôn lạnh lùng trả lời. “Mười lăm phút sau dùng bữa.”
Tuy rằng cô được nhà chính điều đến đây chỉ thấy qua ông chủ có hai ba lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu/2900498/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.