Lâm Tống Tiện nói rằng anh có một bản ghi chú chứa tất cả những nơi mình muốn đi thử.
Điểm nhảy bungee ở Xà Sơn, tầng cao nhất của tòa nhà Tinh Tử, vùng biển đẹp nhất ở vịnh Đại Tự...
Nhưng hôm nay, anh sẽ đến tuyến đường sắt không người lái ở Bắc Vọng.
Tống Oanh không biết cô đã đi theo anh như thế nào trên con đường vắng bên ngoài trường, mặt trời treo trên cao, bóng người dưới chân ngưng tụ thành một quả bóng nhỏ.
Mười phút trước, sau khi Lâm Tống Tiện nói câu đó, phản ứng đầu tiên trong đầu của Tống Oanh là phải làm gì, làm thế nào để ngăn anh lại.
Khi lấy lại tinh thần, cô đã ở trong lòng bàn tay duỗi thẳng của Lâm Tống Tiện được anh kéo lên.
Chàng trai có sức lực rất mạnh kéo cả người cô lên, Tống Oanh có chút ngượng ngùng, lúng túng nhảy lên tường, cuối cùng cũng leo lên được.
Phía trên gió thổi mạnh hơn, từ xa có thể nhìn thấy một góc của tháp đồng hồ trung tâm thành phố.
Đây là lần đầu tiên cô nhảy tường, ngồi trên đó cũng hơi lo lắng nhưng cũng rất mới lạ, lúc cô nhảy xuống, ngực cô cũng nhảy nhịp nhanh hơn vài cái, đó là một trải nghiệm mà cô chưa từng có.
Cả hai đứng đợi xe buýt, Bắc Vọng nằm ngoài thành phố, vị trí hơi xa, thường có ít người đến đó, chỉ có một tuyến xe buýt đi qua, mỗi lần như vậy phải đợi rất lâu.
Bên kia bức tường, tiếng chuông tan học khe khẽ truyền ra bên ngoài, Tống Oanh hoảng sợ, ý thức đạo đức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-xuan-oanh/165511/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.