Tiết đầu tiên trước giờ học, Tống Oanh đổi chỗ ngồi.
Bên cạnh có tiếng động lớn, tiếng bàn ghế ma sát với mặt đất, người đi tới đi lui, một đống sách vở được bê tới, bình nước hộp bút cùng một vài thứ lỉnh kỉnh được mang đi đem đến chỗ ngồi mới.
Cô gái có vẻ vội vã nhưng nụ cười chưa bao giờ phai trên mặt, lòng rộn ràng hạnh phúc.
Lâm Tống Tiện đột nhiên không vui, trên mặt lộ ra cảm xúc.
Cái tên vừa chuyển từ trước ra sau nhìn thấy bỗng nhiên dấy lên ý nghĩ, sợ rằng ngày đầu tiên sẽ chọc giận đến anh.
Cậu ta cẩn thận rụt vai lại, nhìn dáng vẻ của Tống Oanh tràn đầy ghen tị.
Tống Oanh lấy gói khăn giấy ướt suýt đánh rơi, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Lâm Tống Tiện.
Ngồi cùng bàn một tuần, tuy không thân quen lắm nhưng dường như vẫn có một tình bạn đặc biệt nào đó, Tống Oanh suy nghĩ một lúc, vẫn cúi đầu chào tạm biệt trước khi rời đi.
Ai ngờ anh lập tức dời mắt, khóe môi mím chặt lạnh lùng xa cách.
Tống Oanh dừng lại, đột nhiên thấy mừng rỡ vì đã đổi chỗ ngồi sớm.
Mỗi lớp ở trường Cẩm Giang có khoảng bốn mươi người, chỗ ngồi rất rộng rãi, hai bên được ngăn cách bởi một lối đi.
Tống Oanh di chuyển đến hàng ghế thứ ba, khoảng cách giữa Lâm Tống Tiện và cô khoảng bốn năm hàng ghế, nhìn về phía đó, bóng dáng của cô mờ mờ ảo ảo.
Người ngồi cạnh nhau ngày nào bỗng dưng lại cách xa, không có trao đổi gì, thỉnh thoảng gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-xuan-oanh/165509/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.