Hai người đi tới một căn biệt thự rất lớn, bảo vệ không ngăn cản Băng Thần, thậm chí còn niềm nở chào đón. Nhìn thôi cũng đủ hiểu hắn ta đã được Tống Ảnh Liên dặn dò kỹ càng, lúc đi vào trong sân thì thấy có bốn người đang chờ.
Một thằng nhóc xông thẳng tới ôm chầm lấy chân của Phong Vũ Ngọc, sau đó thằng nhóc liếc lên thì nhìn thấy tay của Phong Vũ Ngọc đang nắm lấy tay của Băng Thần. Ba người đứng ngoài kia cũng liếc mắt mặt nghiêm túc nhìn lấy Băng Thần vẻ khó chịu.
Phong Vũ Ngọc xấu hổ buông tay ra, nàng bế tiểu tử kia lên thì hắn ta cười nói:
“Thúc thúc tốt bụng, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Băng Thần cũng nhân ra tiểu tử này liền xoa đầu hắn cười nói:
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, tiểu tử về nhà ngay chứ.”
Giáng Trần lè lưỡi vẻ đáng yêu:
“Ta cũng không dám ở lại, nếu không đợi đám người kia tỉnh lại nhất định sẽ đánh chết ta.”
Phong Vũ Ngọc nghe thế sợ quá lập tức nhìn ngang nhìn dọc xem con trai mình có vấn đề gì không. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng Giáng Trần rất thông minh, thấy mẹ mình lo lắng thì tiểu tử này cũng rất phối hợp để nàng xem xét.
Kiểm tra thấy con trai không có vấn đề nàng mới khẽ giọng hỏi:
“ Có chuyện gì nói cho ta nghe.”
Giáng Trần chỉ vào Băng Thần rồi nói:
“Ta đang bị mấy người kia đuổi bắt thì thúc thúc đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, thúc ấy bị bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1943765/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.