Chương trước
Chương sau
Phóng viên đang quan sát trực tiếp nghe được Băng Thần nói thì nước mắt rơi xuống nói:

"Giá như nam nhân của ta mà tốt bằng một nửa Băng Thần công tử thì cũng tốt lắm rồi."

Trên khán đài cùng đang xem truyền hình trực tiếp các nam nhân đều âm thầm vuốt mặt xoa thái dương một cái, bọn họ cảm giác được ánh mắt đầy ai oán của người phụ nữ cùng chung chăn gối mỗi ngày với mình.

Trong một gia đình nọ khi nữ nhân kia đã đi vào bếp miệng còn lẩm bẩm than phiền thì người con mới nói:

"Cuối cùng cũng có ngày cha giống như ta."

Nam nhân kia giật mình nghiêm túc hỏi:

"Ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã đàm bạn gái rồi?"

Tất nhiên là người kia hiểu nhầm, đứa con lắc đầu nói:

"Ba ba nhầm rồi ý ta nói là hoàn cảnh gần giống không, ngài hãy nhớ lại bữa cơm tối hôm thứ năm tuần trước đi, ta cũng ăn cơm rất ngon cho đến khi truyền hình chiếu tấm gương nghèo vượt khó."

Ngươi cha nghe thể ngẩn người rồi nói:

"Ba ba biết rồi mai sau sẽ không nói ngươi nữa."

Nhưng hắn ta vừa dứt lời thì âm thanh ở trong phòng bếp vang ra:

"Yếu sinh lý cùng học dốt vào ăn cơm."

Diễn biến này không chỉ diễn ra ở mỗi gia đình đó mà mọi gia đình khác nữa, Băng Thần lúc này đang đi cùng Mã Hận Thiên, Long Hiên Viên hai người lãnh đạo cao cấp nhất. Hai người nhìn nhau một lát sau đó Mã Hận Thiên lên tiếng hỏi:

"Băng Thần công tử nghe nói ngươi quê hương không phải Trái Đất?"

Băng Thần nghe thấy một tiếng Băng Thần công tử thi biết bọn họ đã hoàn toàn tin thân phận của mình không phải người Trái Đất, thậm chí thân phận còn thuộc một loại cao cấp thì mới có cách xưng hô như thế.

Tất nhiên một người thông minh như Băng Thần dĩ nhiên sẽ hồi đáp một cách thông minh và lịch sự:

"Hai vị tiền bối nếu đã biết thì làm sao còn phải hỏi lại làm gì?"

Mã Hận Thiên thở ra một hơi rồi nói:

"Chúng ta biết là Nữ Vương Cung công hội của công tử lúc mọi người tỉnh lại thì không hề có yêu thú, phải chăng công tử biết nguyên do của chuyện lần này, nếu biết thì phiền ngươi thông báo cho chúng ta."

Băng Thần dừng lại bước chân thở dài nói:

"Hai vị là lãnh đạo cao cấp nhất, chuyện lần này cho hai vị rõ ràng một chút cũng được."

Hai người kia im lặng lắng nghe, Băng Thần nói:

"Hai vị chắc cũng biết vi diện có phân cấp rõ ràng đúng hay không?"

Mã Hận Thiên gật đầu nói: 

"Thông qua sử sách chúng ta có biết một ít."

Long Hiên Viên thì lắc đầu nói:

"Chuyện này ta lần đầu tiên nghe thấy."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Không phải thực ra trong sử sách có đấy, những người thành tiên thực ra là phi thăng lên trung cấp thế giới thôi chứ tiên giới không hề tồn tại."

Mã Hận Thiên hỏi:

"Nhưng quan trọng là tại sao Trái Đất cùng Thiên La Tinh làm sao lại dung hớp với nhau?"

Băng Thần thản nhiên nói:

"Thực ra Vũ trụ của chúng ta đang sống mạnh lên thế nên những phần yếu kém phải bị loại bỏ, Trái Đất lực lượng quá yếu đến độ hạ vi vi diện cũng không đạt tới nên phải bị loại bỏ."

Long Hiên Viên tuy không hiểu rõ lắm nhưng vẫn hỏi:

"Thế nhưng tại sao Trái Đất lại lại bình yên vơ sự?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Có một vị đại năng đã cứu lấy Trái Đất bằng cách chọn lấy một hạ vị vi diện có khả năng rớt cấp dung hợp lại với nhau, nói chung cũng coi như cứu cả hai.Nhưng thực sự thì hai người cũng lên hạn chế việc đánh giết bởi nếu số lượng Vũ Thần giảm quá thì rất có khả năng rớt xuống phế tinh sau đó bị loại bỏ."

Long Hiên Viên thắc mắc:

"Tại sao có rất nhiều hành tinh không người lại không bị loại bỏ?"

Băng Thần nói:

"Thực ra chính bản thân hành tinh cũng là một nguồn năng lượng khủng bố, nếu diện tích một hành tinh đủ lớn thì nó cũng có thể coi như hạ vị vi diện mà không cần những sinh linh trên đó."

Hai người kia mặc kệ đã hiểu hay không hiểu đều gật đầu, bọn họ cần làm đó là duy trì không để xảy ra xung đột nếu không vị diện xuống cấp thì cả lũ chết hết.Băng Thần mỉm cười nói:

"Hai vị không cần quá lo lắng những thiên tài trẻ tuổi nơi đây lớn lên sẽ giúp hành tình của chúng ta trở lên mạnh mẽ vô cùng, khi đó chuyện bị hủy diệt sẽ không còn phải lo nữa."

Hai người kia thở dài nhìn nhau cũng chỉ có mong được như thế, bây giờ hai người còn quá nhiều việc phải làm dù sao hai bên mới tiếp xúc nhau một ngày cũng chưa tới, rất dễ xảy ra xung đột bọn họ tất nhiên phải lãnh lấy nhiệm vụ thiêng liêng là điều tiết những mâu thuẫn đó.

Mã Hận Thiên bỗng nhiên quay qua hỏi:

"Không biết chó thể cho bọn ta biết tên của ngài ấy được không?"

Trong đầu Băng Thần Đế Thiên Lan bỗng nhiên gấp gáp nói:

"Ngươi mau cho bọn họ biết đầy đủ tên cũng như ngoại hiệu của ta, nếu bọn họ quyết định cúng bái ta thì về sau ta sẽ khôi phục thực lực nhanh hơn một chút." 

Băng Thần truyền tải suy nghĩ của mình:

"Nhưng vấn để làm sao để bọn họ tin ngươi tồn tại?"

Đế Thiên Lan mỉm cười nói:

"Cứ truyền đạt mong muốn của ta cho họ là được, nói với họ cúng bái ta thì thăng cấp sẽ không gặp cản trở nhiều của Thiên đạo nhưng nhất định phải thành tâm nếu không hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng được.

Đồng thời như thế ngươi cũng sẽ có lợi, thứ nhất ngươi có thể trang bức thoải mái mà không cần lo lắng bị người chơi chết, có chuyện gì cứ mang danh của ta ra thì bọn họ không phải sẽ chiều ngươi hết sao."

Mã Hận Hiên cùng Long Hiên Viên thấy Băng Thần nhắm mắt thì hơi sốt ruột, Băng Thần sau đó mở mắt ra nói: 

"Sau khi câu thông với nàng thì ta nhận được câu trả lời ngoài sức mong đợi, ngài ấy muốn bảo bọc hành tinh này nhưng đổi lại cần tín ngưỡng từ tất cả các sinh linh, cũng tức là các ngươi phải thờ cúng nàng, đổi lại nàng sẽ không chế Thiên Đạo để nó không làm khó khi các ngươi thăng cấp.

Nàng còn nói có thể cho các ngươi thấy sự hiện diện của ngài, chỉ có điều các ngươi muốn ngài ấy lộ diện hay không?"

Mã Hận Thiên nghiêm túc nói:

"Băng Thần công tử phiền ngài truyền đạt với ngài ấy Thiên La Tinh thú tộc thờ phụng Thần Thú..."

Băng Thần không đợi hai người nói xong thì mới nói:

"Nàng cấp bậc cao hơn cả đám Thú Thần của các ngươi, chính bọn hắn còn phải thờ cúng nàng thì các ngươi là điều đương nhiên, khi nàng đã giáng xuống nơi đây thì toàn bộ những loại tín ngưỡng khác phải thông qua nàng mới một lần nữa ở lại Thiên La Tinh."

"Ầm, ầm, ầm "

Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại dù đang ở giữa trưa, các nơi đền thờ đều bị sét đánh, một bức tượng xuất hiện sau mỗi tia xét, một nữ nhân đứng trước mặt các vị thần mà người dân của Thiên La tinh thờ cúng.

Phượng Hoàng Thần Điện người tổ tiên của Phượng tộc trợn mắt khi thấy thần phượng bức tượng sống dậy bước xuống khỏi bục đá, nữ nhân kia bức tượng thì bước lên thay thế, sau đó thần phượng cúi đầu trước nữ nhân kia.

Khí thế uy nghi từ bức tượng toát ra làm người người sợ hãi, phía xa xa trong khu rừng bức tượng nhân mã khổng lồ nhường chỗ bức tượng một cô gái đi lên, sau đó cô cái biến thành một con rồng khổng lồ cao đến tận vài trăm mét.

Sống lại tượng nhân mã chỉ có thể quỵ xuống thân thể cúi đầu thần phục, Băng Thần nhìn thấy sự khiếp sợ của hai người thì nói:

"Thấy không ngài ấy tên đầy đủ là Ma Long Thần Đế - Đế Thiên Lan,các ngươi có một cơ hội thần phục hoặc phủ nhận, ngài ấy sẽ không ép nhưng kẻ không thuần phục sẽ mất đi hoàn toàn thần linh che chở."

Mã Hận Thiên hỏi:

"Sao ta chưa từng nghe nói đến Thần Đế cấp độ?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Bởi vì Thần Vương cũng phải quỳ trước nàng, những vị thần các ngươi thờ phụng đều đạt chân thần nhưng vẫn chỉ có thể quỳ xuống trước sự vĩ đại của ngài."

Băng Thần cảm giác mình rất giống mấy người truyền giáo, tuy tự nhổ nước bọt chính mình những đã đâm lao thì phải theo lao, đã lỡ giả vờ nguy hiểm thì phải diễn cho xong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.