Cả phòng im phăng phắc, chỉ có tiếng hít thở. Đám hạ nhân còn chẳng dám thở mạnh, len lén nhìn sắc mặt đã thâm trầm đến áp lực của Ninh Như Hải.
Thẩm thị đang được La ma ma đỡ – bà vẫn còn sợ. Nhìn ông lão áo xanh đang cúi đầu kiểm tra viên bánh trôi kia, bà hỏi: "Trịnh đại phu, đã nghiệm ra gì rồi?"Ông lão áo xanh họ Trịnh, là danh y trong thành Giang Châu. Thường ngày, Thẩm thị có bệnh vặt gì cũng chỉ đến chỗ ông để khám, nên sau khi nhận ra bánh trôi có vấn đề, Ninh Như Hải liền lập tức sai người vời ông về đây.
"Bánh trôi này... có thạch tín." Trịnh đại phu cầm khăn trắng lau tay, nói ra một câu làm tất cả đều sững người.
"Thế mà lại là... thạch tín?" Toàn thân Thẩm thị run lên, dường như không thể tin nổi.
"Lão phu nhân, Trịnh mỗ đã làm nghề y hơn bốn mươi năm rồi. Thế nào là thạch tín, lão phu biết chứ." Trịnh đại phu từ từ vuốt râu.
Vốn nên là một bữa cơm tất niên vui vẻ, kết cục lại tra ra thạch tín trong đồ ăn, suýt nữa lão phu nhân còn ăn phải! Ninh Như Hải nén giận đã lâu, cuối cùng cũng bộc phát – gã đập tay thật mạnh lên bàn gỗ! "Rốt cục là có chuyện gì! Thứ bẩn thỉu đó sao lại lẫn vào đồ ăn! Chẳng lẽ có kẻ muốn hãm hại lão phu nhân hay sao!"
Rất hiếm khi gã giận đến mức đó. Mà gã vừa thét xong, rất nhiều ánh mắt liền đổ dồn vào người đã mang bánh trôi ra – Ninh Bình Nhi.
"Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/219240/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.