Ninh Uyên tạ ơn Thẩm thị rồi quay về chỗ ngồi. Lúc này, La ma ma mới bắt đầu dâng trà cho y. Y nhận lấy chung trà*, nhẹ nâng nắp lên, động tác cực kỳ cẩn thận.
*chung trà (茶盅): cơ bản thì là chén có nắp. Chi tiết xem ở .
"Đây là trà Phổ Nhĩ** mà nhị ca con mới dâng cho tổ mẫu đấy, lại do Bình Nhi muôi muội của con đích thân hãm nữa. Tay nghề pha trà của Bình Nhi thì khỏi phải nói rồi, con nếm thử xem thì biết." Thẩm thị cười nói.
**trà Phổ Nhĩ (普洱): một loại trà nổi tiếng của Trung Quốc. Chi tiết xem ở .
"Trà thơm quá!" Y chỉ nhấp một ngụm nhỏ, hào hứng nói: "Đúng là Phổ Nhĩ mới làm đầu xuân năm nay mà. Hương trà đậm hơn mùa thu rất nhiều, nhưng khi vào miệng lại có vị ngọt; đã được nấu qua ba lần nước nên không còn sót chút vị đắng nào."
"Miệng Tam ca tinh thật đấy." Thẩm thị chưa kịp nói gì thì Ninh Bình Nhi đã lên tiếng: "Năm ngoái Vân Châu đột nhiên gặp lạnh làm sản lượng trà giảm xuống, nên lượng trà Phổ Nhĩ được sao chế đầu xuân năm nay cũng không nhiều; hơn nữa, phân nửa còn phải cống lên kinh đô. Nếu không nhờ nhị ca có chút năng lực, thì sao người thường có thể uống được trà này cơ chứ."
Mấy lời này của nàng ta nghe qua thì bình thường, nhưng hàm ý lại châm chọc Ninh Uyên xuất thân ti tiện – bình thường thì loại như y còn lâu mới hưởng được trà này. Y vờ như không hiểu, mỉm cười nhìn nàng đáp: "Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/219231/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.