*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Theo quy củ của Ninh phủ, các thiếu gia chỉ cần tới tuổi là có thể đi học, sau liền dọn ra ở riêng, tất cả sinh hoạt hàng ngày đều được hạ nhân chăm sóc. Hiện giờ trong ba vị thiếu gia, trừ bỏ đích trưởng tử Ninh Trạm thân mang bệnh, vẫn luôn dưỡng ở chỗ Nghiêm thị, Ninh Tương cùng Ninh Uyên đều đã có chỗ ở riêng.
Ninh Uyên thưởng thức khối ngọc bích trong tay, bước vào sân Trúc Tuyên đường. Cảnh trí dọc theo đường đi làm y có chút xa lạ.Y trước kia, thấp cổ bé họng, sống được trong run sợ, đi đường đều sợ hãi, trước nay đều không có nhìn tới những cái đình đài lầu các cùng hoa cỏ xung quanh. Hiện giờ cảm xúc đại biến, thẳng lưng một đường bước vào, chỉ cảm thấy phong cảnh đẹp không sao tả xiết.
Trúc Tuyên đường ở phía tây Ninh phủ, bên ngoài có rừng trúc nhỏ bao quanh, khiến Trúc Tuyên đường đơn độc tách riêng, so với không gian rộng rãi, thoáng khí của Ninh phủ có chút không hợp nhau, không chỉ nhỏ hẹp, số người tới lui cũng vô cùng ít.
Ban đầu, Trúc Tuyên đường được dùng làm nơi Ninh Như Hải cất chứa sách và tranh chữ cổ, sau lại bởi vì cách chỗ hắn ở thật sự quá xa, hơn nữa còn xây dựng thêm phòng ở phía đông, Ninh Như Hải liền đem thư phòng dọn qua bên kia, nơi này liền hoang phế. Tới khi Ninh Uyên tới tuổi phân viện, Liễu thị liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/219228/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.