"Mạt Nhi tiểu thư đâu? ...Mạt Nhi tiểu thư đâu rồi...?" Cảnh Dật ngây ngẩn, dường như vẫn chưa hiểu gì hết.
"Trước giờ chưa từng có ai tên là Ninh Mạt Nhi cả. Ninh Mạt Nhi chính là ta, ta chính là Ninh Mạt Nhi. Giờ thì ngươi đã hiểu rồi đấy." Ninh Mạt đứng lên: "Mong Cảnh huynh đừng nói với ai chuyện ta là nam nhân, nếu không... ta sẽ gặp phiền toái lớn. Ninh Mạt cảm tạ Cảnh huynh trước." Rồi hắn còn ôm quyền cảm ơn cậu thật.
Nom Cảnh Dật vẫn như sắp khóc đến nơi, cũng không nói gì cả. Ninh Uyên thử đặt mình vào vị trí của cậu để nghĩ một chút, hiểu là giờ nên để cậu ở một mình thì hơn. Vậy nên y bảo Ninh Mạt trở về, rồi sắp xếp của Cảnh Dật ngủ lại ở sương phòng của mình. Nhìn vẻ thất thần hoảng hốt kia của cậu, nghĩ đêm nay cậu khó mà ngủ ngon được nên y lại đốt thêm hương an thần, rồi mới đóng cửa ra ngoài.
Lúc xong việc thì đã nửa đêm.
---
Bữa tiệc ngoài tiền viện đã kết thúc từ lâu.
Rời khỏi Đông sương, Thẩm thị không về dự tiệc nữa mà sầm mặt đi thẳng về Thọ An đường. Nhóm nha hoàn biết có chuyện như vậy xảy ra ở thọ lễ, chắc chắn lão phu nhân sẽ không vui nên cũng nơm nớp lo sợ.
Lão phu nhân có thể bực bội mà không quan tâm đến khách mời, nhưng Ninh Như Hải thân làm gia chủ thì không. Vậy nên gã vẫn về thọ yến, chờ đến khi kết thúc, rồi tiễn tất cả khách nhân về.
Nhưng nhìn ánh mắt của những khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135119/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.