Editor: YuuKhi Tư Tần tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trong phòng ngủ, cửa sổ hơi mở, có một cơn gió đêm nhẹ nhàng thổi tới. Cánh cửa phòng được khép hờ lại, xung quanh thật yên tĩnh.
Cô có chút hoảng hốt, cổ họng và mắt đều khô khốc, chợt thoáng nhìn thấy có một cốc nước trên tủ ở đầu giường, cô vội cầm cốc lên uống vài ngụm, lúc này giọng nói mới trở lại.
Ngồi trên giường một lát, Tư Tần xốc chăn lên xuống giường, đi về phía cửa phòng.
Vừa ra khỏi phòng ngủ liền nghe thấy trong bếp có tiếng động, cô chậm rãi đi tới gần, bóng dáng người trong bếp càng ngày càng rõ ràng.
Lúc Thượng Vân Xuyên quay đầu lại lấy thìa thì thấy Tư Tần đang đứng ở cửa phòng bếp nhìn mình chằm chằm. Bộ dạng cô lúc này có chút lộn xộn, đầu tóc rối bù.
Anh đặt cái thìa xuống, vừa đi tới trước mặt cô vừa nói: “Tỉnh rồi sao? Đã thấy khỏe hơn chưa?”
Tư Tần nhìn Thượng Vân Xuyên dừng ở trước mặt mình. Cô ngẩng đầu nhìn anh, ký ức dần dần rõ ràng. Hình như trước lúc cô ngất đi có nhìn thấy anh.
Cô nâng tay trái lên nhìn mu bàn tay, trên đó có một lỗ tiêm, băng y tế trên đó cũng vừa bị cô xé ra.
“Đỡ hơn nhiều rồi ạ.” Giọng nói của cô hơi khàn, bởi vậy nghe đặc biệt mềm nhẹ hơn nhiều. Cô buông tay xuống rồi ngẩng đầu nhìn Thượng Vân Xuyên: “Cảm ơn anh.”
Thượng Vân Xuyên nhìn sắc mặt của cô đã hồng hào trở lại, nói: “Không có gì. Em nằm thêm một lát nữa đi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-den-truoc-va-sau/167904/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.