Lộ Mạn từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là một đứa trẻ tốt. Từ lúc còn đi nhà trẻ đã thế, trong mắt mọi người luôn là đứa bé ngoan ngoãn nhất, thông minh, ngay thẳng, tâm địa tốt chứ không phải lương thiện đến mức ngu ngốc. Trừ việc thân thể không được tốt ra thì cả người Lộ Mạn không có chỗ nào để người ngoài xoi mói bắt bẻ được. 
Lộ Mạn từ lúc sinh ra chưa từng làm mấy hoạt động vận động kịch liệt nào, dù là tiết thể dục trên lớp hay là kỳ thi môn thể dục. Bởi vì cậu bị bệnh tim bẩm sinh, đây là bệnh di truyền của Lộ gia, trừ không vận động mạnh quá mức được thì cậu vẫn không khác gì những bé trai bình thường. 
Có người từng lấy chuyện này giễu cợt Lộ Mạn, từ tiểu học đến trung học đều có, đại khái nói là cậu giống mấy bé gái, ngay cả đánh lộn, chạy bộ trên sân vận động cũng không dám. Tướng mạo cũng giống bé gái, môi hồng răng trắng, đẹp nhưng lại chẳng mạnh mẽ như con trai. Đã vậy còn không bằng mấy cô gái biết làm nũng khiến người khác yêu thích. 
Đối với những lời khiêu khích này Lộ Mạn luôn giữ im lặng không nói, bởi vì không cần cậu động thủ cũng sẽ có người ra mặt thay. Hồi nhỏ có một cô gái dậy thì sớm thay cậu dạy cho bọn họ một bài học, lớn hơn chút thì có vài người muốn làm sứ giả chính nghĩa thay cậu ra mặt nói chuyện, tới một cô gái e lệ cũng có thể miệng mưỡi sắc bén giúp anh mắng đám người mỉa mai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-nghin-le-mot-dem/1323701/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.