1
Nhiệt độ trong phòng đấu giá hơi thấp.
Ban nãy do bị chuốc uống chút r ư ợ u lạnh trên bàn tiệc nên bây giờ dạ dày của tôi đang đau âm ỉ.
Cách đó không xa, một vài người có chức có quyền đang đứng nói chuyện với nhau.
“Sếp Tần sắp có chuyện vui rồi sao? Lại mua vòng cổ chỉ để đổi lấy nụ cười của người đẹp hả”
Tần Kha lười biếng ngước mắt lên: “Chỉ chơi đùa thôi, không tính là thật.”
Anh ngồi giữa đám người nhưng trông rất nổi bật.
Từng động tác đều vô cùng cao quý.
Cả giới Bắc Kinh cũng không có ai dám vô lễ với anh.
Hẫng mất một nhịp, sao lại gặp anh ở đây.
Rõ ràng…
Rõ ràng tôi đã xem qua danh sách khách mời.
Tôi đứng sau cánh gà.
Do khó chịu nên hơi cúi người xuống.
Bộ sườn xám trên người vốn thẳng thớm nay đã nhăn nhúm.
Kể từ khi về nước cho đến nay, đây là lần đầu tiên tôi tham gia buổi đấu giá với tư cách là chủ nhân của tác phẩm.
Có người tò mò: “Chẳng lẽ là vì năm đó…”
Tần Kha nghe xong, cười khẩy: “Cô ta cũng xứng sao?”
Đèn dần tối.
Gương mặt lạnh lùng của Tần Kha ẩn trong bóng tối khiến người ta không thấy rõ được biểu cảm của anh.
Nhớ lại năm đó, sau khi anh gọi cho tôi cuộc điện thoại cuối cùng, tôi như rơi xuống hố băng.
Anh nói, người chơi đùa trái tim người khác sẽ phải xuống địa ngục.
Cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-mua-ha/2725630/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.