5
Đó là một bộ sườn xám hoạ tiết thuỷ mặc.
Được đặt may riêng, không đẹp theo kiểu khiến người ta phải ồ lên như đồ Tây, ngược lại trông rất dịu dàng, đằm thắm.
Tần Kha tựa người vào tường, chậm rãi đeo đồng hồ, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm bóng lưng tôi.
Đôi nam nữ trong gương có độ chênh lệch độ cao vừa đẹp.
Anh mặc một bộ vest màu đen, xa hoa.
Đứng cạnh tôi đang mặc sườn xám lại mang tới một vẻ đẹp Trung Tây kết hợp.
Tôi mím môi: “Có áo khoác không?”
Bộ sườn xám ôm sát đường cong cơ thể, anh nhìn tôi, không giấu nổi sự nóng bỏng trong đôi mắt.
“Không có.” Tần Kha đưa mắt nhìn lưng tôi rồi nói bâng quơ một câu: “Rất đẹp.”
Không ngờ Tần Kha lại đưa tôi đến tham gia bữa tiệc của gia đình anh.
Căn biệt thự quen thuộc, dù đã mười năm trôi qua nhưng nó vẫn đứng sừng sững ở đó.
Tôi đã giấu Tần Kha tới đây không chỉ một lần.
Thậm chí tất cả ký ức không vui đều diễn ra ở đây.
Tần Kha mở cửa xe, đợi tôi: “Chắc em chưa gặp em trai và mẹ kế của anh đâu nhỉ.”
Tôi căng thẳng, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi: “Tại sao anh lại đưa tôi đến đây?”
Tần Kha mím môi, cúi người đưa khuỷu tay về phía tôi: “Không muốn gặp phụ huynh à?”
Anh đứng trong màn đêm, ánh mắt dịu dàng đến lạ.
“...”
Anh biến nỗi sợ của tôi thành căng thẳng, nắm chặt tay tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-mua-ha/2725622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.