Tiết học diễn ra như thường lệ, nhưng Tống Trì không thể hoàn toàn tập trung vào bài giảng. Dù cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, trong lòng anh vẫn có một nỗi lo lắng âm thầm len lỏi. 
Mỗi khi lướt mắt qua lớp học, ánh mắt của anh dừng lại đôi chút trên Thanh Thanh, nhưng nhanh chóng rời đi, không dám để cô bắt gặp những cảm xúc phức tạp của mình. 
Đến giờ ăn trưa, học sinh rời lớp, đám đông tản ra nhanh chóng, tiếng cười nói vang khắp hành lang. 
Tống Trì ngồi lại một lúc, chỉnh sửa tài liệu để tránh nghĩ đến những gì đã xảy ra sáng nay. Anh cố gắng vùi đầu vào công việc, nhưng đâu đó trong lòng vẫn có một sự bất an mà anh không thể dứt bỏ. 
Khi trở lại tiết học buổi chiều, không khí trong lớp đã có sự thay đổi. Vài nhóm học sinh ngồi tụ lại với nhau, cười khúc khích, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Tống Trì. 
Những ánh mắt dò xét, những cái cười nửa miệng khiến anh có cảm giác không ổn. Từng lời bàn tán nho nhỏ dần hiện lên rõ hơn trong không gian, nhưng không ai đủ lớn tiếng để anh nghe rõ nội dung. 
Chỉ đến khi Tống Trì thấy một nhóm học sinh ngồi phía trước lén lút nhìn vào điện thoại, rồi quay sang cười thầm với nhau, anh mới nhận ra có điều gì đó không đúng. 
Ngay lúc ấy, Thanh Thanh cũng đã phát hiện. Tiếng chuông điện thoại thông báo dồn dập vang lên khắp lớp, mỗi khi có người nhìn vào màn hình, tiếng bàn tán càng lớn hơn. Rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3738129/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.