Dù bị đuổi ra ngoài nhưng Tần Khuê vẫn không thể nào cam tâm đi về.
Cô ta biết lối mà Giang Thanh hay ra về mà chân không đi tới đó tìm một chỗ ít bụi ngồi xuống đợi.
Tần Khuê không tin lúc trước Giang Thanh còn bỏ thời gian ra theo đuổi cô ta bây giờ chỉ mới mấy năm không gặp chẳng lẽ đã thay lòng.
Cô ta không tin, tuyệt đối không!
Giá nào cô ta cũng phải thử, hiện giờ cô ta rất cần tiền mà Cấn Niên thì hơi khó rồi vì sau chuyện đó sự tin tưởng của anh dành cho cô ta chắc chắn sẽ giảm.
Những lúc như này chỉ có Giang Thanh là sự lựa chọn phù hợp nhất.
Dù cho hôm nay có phải ngủ bờ ngủ bụi cô ta cũng phải nói chuyện được với Giang Thanh.
00 giờ 00 phút.
Giang Thanh tay cầm điếu thuốc bất cần đời đi đến phòng quản lý.
Anh ấy tự tiện mở cửa ra, nhàn nhạt nói:
“Tên cảnh vệ ở ngoài, đuổi đi. Làm trái quy tắc nhận hối lộ đưa người không có thẻ thành viên vào”
Quản lý ở đây là Chu Luân, người xung quanh hay gọi là Albert. Việc quản lý ở đây đều thuộc quyền của hắn.Albert thông minh, sắc sảo có thể coi là cánh tay phải đắc lực của Giang Thanh.
Nếu không có Giang Thanh thì Albert sẽ là người đứng ra giải quyết các cuộc ẩu đả.
Albert đang ngồi gác hai chân lên bàn, tay cầm điếu xì gà nhếch môi nói:
“Được, sai thì đuổi”
Giang Thanh nhướng mắt nhìn cây xì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3599772/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.