Buổi chiều hôm đó, mặc dù Tô Đồng có khóc lóc, năn nỉ quản gia Lý đến mức nào cũng đều không được.
Đây là lần đầu tiên cô ta khốn đốn đến như vậy, cô ta cũng biết nếu cô ta muốn được ở lại đây điều duy nhất có thể làm là đi xin lỗi Trương Tuệ An.
Tô Đồng không phục, lúc quản gia Lý trả lương xong bảo cô ta rời đi. Hiện giờ cô ta cũng không có chỗ để đi đi đành ngồi ở ngoài cổng.
Tô Đồng lấy điện thoại của mình mang ra, cô ta phải chuyện này đi kể cho chị Tần Khuê nghe:
﹝Con nhỏ đó bây giờ ở Cấn Gia có quyền lắm, ai làm nó không vui hay khó chịu đều bị đuổi cả. Hôm nay em chỉ vừa mới nói có 2 câu là cậu chủ không yêu cô ta đâu với cô ta chỉ là thế thân của chị thôi mà cô ta đã tức giận muốn ăn tươi nuốt sống em rồi.﹞
Mấy chuyện trong Cấn Gia thường hay xảy ra Tô Đồng đều mang đi kể cho Tần Khuê nghe.
Không thổi phồng quá thì là châm dầu vào lửa, kể cả chuyện hôm trước cô cãi nhau với Cấn Niên cô ta cũng mang đi kể là cô cáu bẩn suốt ngày kiếm chuyện.
Tần Khuê càng nghe càng tức tối hận mình lúc trước ra đi làm gì để Trương Tuệ An ngồi vào ghế Cấn phu nhân.
Đúng là cô ta có nhận tiền của mẹ Cấn đủ để sống đến nửa đời người nhưng mà không phải làm Cấn phu nhân sẽ càng nhiều tiền sao?
Tần Khuê nghiến răng nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3599753/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.