Bị một phát súng của Phương Sĩ Thanh xử lý, cô em khóc đến lê hoa đái vũ. Vừa khóc lóc đòi về, vừa chỉ trích hai lão già đầu còn đi khi dễ mình. Hai lão già đầu xoay mặt nhìn nhau, cũng hết cách chơi tiếp nữa, tâm trạng Phương Sĩ Thanh bữa nay vốn đã không được tốt, nay lại gặp phải cô nàng dở hơi bị dại này quấy rầy, cởi trang bị ra đi về.
Trịnh Thu Dương đuổi theo hắn, nói: “Ậy, mày đừng chấp nhặt cổ, mấy đứa con gái đứa nào chẳng thế, tao đuổi cổ về, hai mình tiếp tục chơi, được không?”
Phương Sĩ Thanh bị hắn lôi kéo, phiền toái nói: “Tao cũng không có hứng chơi nữa, hẹn lại bữa khác đi, hôm nay tao cũng không thoải mái.”
Trịnh Thu Dương nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, chỉ đành nói: “Được rồi, vậy hẹn bữa nào lại gặp, mày lái xe chậm một chút.”
Tiễn Phương Sĩ Thanh đi, Trịnh Thu Dương đi bộ trở vô, cô bạn gái đang đứng đó bĩu môi chờ hắn, vừa thấy hắn liền nói thẳng: “Anh làm gì mà thân với người kia vậy chứ?”
Trịnh Thu Dương chẳng hiểu mô tê gì, nói:”Anh thân với anh em mình cũng không được à.”
Đối phương nói:”Anh em cái gì chứ! Anh làm như em không biết anh ta thế nào ấy? Anh ta chẳng phải là chủ biên tạp chí sao? Anh chưa biết anh ta bị cong à?”
Trịnh Thu Dương: “…Gì cơ?”
Cô ả nói: “Biết thể nào anh cũng chưa biết mà, em cũng không thèm lật mặt anh ta đâu, anh xem, đàn ông con trai mà cách ăn mặc cứ như yêu trong yêu khí, còn sợ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-ky-si/534813/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.