Ngày hôm sau Khương Nhu không đi tìm Lý Tầm. Không phải cô giận mà là vì cô với Dương Xuyên đang chuẩn bị cho dự án năm sau.
Hai người điện thoại bàn bạc, Dương Xuyên bày tỏ suy nghĩ, nói nhân lúc video đang có tiếng, tiếp tục làm dự án du lịch lấy ẩm thực làm trung tâm. Chỉ có điều là chưa chọn được địa điểm. Việc này cần nghiên cứu, liên hệ doanh nghiệp địa phương, rất nhiều công việc chuẩn bị sơ bộ.
Khương Nhu vừa nghe cậu ấy trình bày kế hoạch vừa cảm thán, từ “tuổi trẻ tài cao” rất phù hợp để mô tả Dương Xuyên.
Cậu ấy mới năm 4 mà suy nghĩ cặn kẽ, không ngại gian khổ, tận tâm chuyên nghiệp, người thế này làm gì cũng sẽ thành công.
Trò chuyện một lúc, Khương Nhu nhìn thấy chồng thư mang từ Mỹ về kia. Thành thật mà nói, trước đó cô chưa mở ra xem, dĩ nhiên là cũng có phần sợ hãi.
Lý Tầm là người vô cùng tình cảm, cô nghĩ đến việc mình cô phụ tình cảm của anh suốt 7 năm, thấy tội lỗi nặng nề. Thế nên cô chưa dám đọc thư.
Hôm nay rảnh rỗi, cô lại không kiềm được mở ra.
Cô ôm chồng thư, đi ra sân, nằm trên ghế, mở một lá.
“Tiểu Khương, cô còn nhớ tôi không? Tôi là Lý Tầm. Tôi đã đến Mỹ, ở cách cô một khu phố, sau này có thể liên lạc thường hơn không? Chờ cô hồi âm.”
Khương Nhu phì cười khi đọc lá thư đầu tiên.
Nghiêm chỉnh thế này, đúng là phong cách của anh.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-anh-hoi-ngo-tinh-yeu-trong-phong-nha/2744913/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.