Nàng lúc nãy lại … … lại … … trước mặt nhiều người như thế làm loại việc như vậy.  Đầu nàng cúi xuống càng thấp, “thiếp là hỏi, hắn ta có thể … …” đoạn tử tuyệt tôn không? 
  “Vi phu trả lời cũng là cái này.” Lang Trạm nhếch mày, biết nàng ngượng ngùng, dứt khoát không lay động trước mặt nàng, “phu nhân nếu không tin, vi phu liền ra ngoài xem thử.” 
  “Hả?” Nguyễn Anh ngẩng đầu, Lang Trạm đã đi ra ngoài phía cửa, mặt trời buổi trưa đang độc, nóng rát chiếu lên trên người, lúc này nếu đi ra chính là tìm khốn khổ, nàng không muốn để điện hạ phơi nắng, sau đó liền từ trên chố ngồi đứng dậy, “điện … … phu quân!” 
  Lang Trạm ở cửa quay đầu lại, lời nàng đến bên miệng liền do dự không nói ra, nên nói thế nào? Bên ngoài nóng, đừng phơi nắng, hay là đừng đi nữa? Quan tâm rõ ràng như vậy, không tốt lắm. 
  Bộ điệu cắn môi không nói không rằng của nàng rất đáng thương, Lang Trạm cho dù không biết rõ nàng muốn nói gì cũng không nhẫn tâm rời đi, chàng lùi lại, đóng cửa, “vi phu đói rồi, dùng bữa xong rồi nói.” 
  “Đúng, đúng, thiếp cũng đói rồi, phu quân muốn ăn gì, thiếp gọi tiểu nhị đến.” Nguyễn Anh có được bậc thềm liền vội vàng trèo lên, trèo được một nữa, thần sắc lại có hơi thay đổi, bước chân hướng ra phía cửa dừng lại, nàng thực sự không có dũng khí đi đến đại sảnh, nói không chừng trong đại sảnhđang bàn luận về nàng, nhưng lời nói ra như bát nước hắt đi, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-bi-mat-cua-thai-tu/2938142/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.