Đêm Trung Thu rất mát mẻ, Khang Kế lại rõ ràng ra một thân mồ hôi lạnh. Mắt thấy Thiệu Chuẩn thư thư nhiên nhiên ngồi vào cạnh bên mình, biểu tình đang chờ đến khi mình nghĩ ra đáp án. Ánh mắt Thiệu Chuẩn làm cho Khang Kế khẩn trương gần chết, lại ẩn ẩn có chút hưng phấn. Thấy Thiệu Chuẩn tuy rằng vấn đề hỏi rất sắc bén, hành vi nhưng không có gì ác ý, Khang Kế thu mồ hôi lạnh, lấy lại bình tĩnh, thừa dịp đêm tối tham lam nhìn chằm chằm Thiệu Chuẩn.
Thiệu Chuẩn chỉ mặc áo ngủ và mang dép lê, nhìn qua tự nhiên tăng thêm một ít cảm giác thân cận. Áo ngủ rộng thùng thình, theo cổ áo và tay áo nhìn vào đều có thể nhìn thấy thấp thoáng thân thể. Dưới ánh trăng, làn da Thiệu Chuẩn hiện ra một loại cảm xúc giống như ngọc, Khang Kế thật muốn sờ sờ thân thân, nhưng là không dám.
Lại là như vậy, nhất ngữ không phát, lại không khí ái muội. Thiệu Chuẩn bị Khang Kế nhìn như sói rình mồi một lúc lâu, ngay cả ngón chân cũng đều biến thành màu phấn hồng. Thật là, rõ ràng là mình chiếm thượng phong, bị hắn nhìn như vậy dường như lập tức liền bị vây vào nhược thế.
Thiệu Chuẩn lo nghĩ, quay đầu hỏi: “ Cậu trên người có mang tiền hay không? ”
” Có, có chút.” Khang Kế trở về từ trong mê đắm, sờ sờ túi tiền, đều là nhịn bữa sáng tiết kiệm được.
” Kia, cậu đi mua mấy chai bia, tôi dẫn cậu đến một chỗ.” Thiệu Chuẩn cười cười, huyễn hoặc mắt Khang Kế, nửa ngày hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-2/1024165/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.