Có thể làm ở Huyện ủy, Trịnh Năng Phúc tất nhiên không phải thằng ngốc. Y hiểu được hàm nghĩa của mấy chuyện này. Vị sư đệ của Thiệu Hải Ba này, sợ là lai lịch không tầm thường.
Viện trưởng tuy nói quyền lợi không lớn, nhưng năng lực cũng không nhỏ. Trịnh Năng Phúc cũng đã cùng Chủ tịch huyện đến tỉnh xem bệnh, từng chứng kiến điệu bộ của Viện trưởng bệnh viện. Đừng nói là Chủ tịch huyện, kể cảChủ tịch thành phố bình thường cũng không chắc có thể sai khiến được.
Thầm nghĩ đến đây, Trịnh Năng Phúc liền thực sự đứng chờ. Có trời mới biết lai lịch của vị sư đệ này của Thiệu Hải Ba.
Tăng Nghị rất nhanh đã nói chuyện điện thoại xong, cười đi đến, nói:
- Thất lễ rồi, vừa rồi có cuộc điện thoại quan trọng phải tiếp, nếu có chỗ nào thất lễ, mong Phó chánh văn phòng Trịnh thông cảm!
Nói xong, Tăng Nghị vươn tay:
- Thật có lỗi, thật có lỗi!
Trịnh Năng Phúc cũng liền vươn tay, cười nói:
- Cậu khách khí rồi, tôi có thể hiểu, có thể hiểu.
Nói xong, Trịnh Năng Phúc liền nghiêng đầu nhìn Thiệu Hải Ba:
- Viện trưởng Thiệu, nếu đều là người Bạch Mã, vậy ta cùng nhau vào đi thôi. Nhiều người thì càng thêm náo nhiệt. Hơn nữa, buổi tối trong huyện cũng không có chỗ nào để đi.
Y rất thông minh, trực tiếp hướng Thiệu Hải Ba phát ra lời mời, tránh bị bẽ mặt.
Thiệu Hải Ba nghĩ một giây, nói:
- Nếu không phiền thì tốt quá!
- Không phiền toái, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423239/chuong-299-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.