Con mắt của Trần Thuyết Phong đúng là rất nhạy. Ngày hôm đó ông ta đã nhìn ra được rất rõ, Tăng Nghị vì muốn tăng tốc độ hồi tỉnh của đứa bé liền rút kiêm châm ra, nhưng sau đó lại đổi thành lọ thuốc. Trình tự này đã nói rõ mọi vấn đề. Người thầy thuốc ra tay, chính bản thân họ đã nắm chắc trong lòng bàn tay rồi.
Tăng Nghị liền nói:
- Ngày hôm đó mạo muội ra tay, Trần lão đừng để bụng!
Trần Thuyết Phong cười nói:
- Muốn tôi không trách cũng được, lọ thuốc hôm đó của cậu, có thể lấy ra cho tôi xem qua có được không?
- Dĩ nhiên là có thể rồi.
Tăng Nghị cười, lấy tay luồn vào trong túi, lấy ra một tờ giấy, hai tay đưa cho Trần Thuyết Phong, cười nói:
- Xin ngài chỉ giáo!
Trần Thuyết Phong nhận lấy tờ giấy, liền mở ra xem, không kềm được sự kinh ngạc. Quả nhiên ở phía trên có ghi là một phương thuốc, phía dưới tỉ mỉ ghi chú lượng thuốc. Trường hợp nào nên dùng, trường hợp nào không nên dùng, toàn bộ đều ghi chép rất rõ ràng.
- Đây là……
Trần Thyết Phong có chút không dám tin. Tăng Nghị có thể đem phương thuốc thần có thể xúc tiến nhanh hiệu quả đưa cho ông ta như thế này.
- Tôi ngẫu nhiên có thể có được phương thuốc này, cũig không có cơ hội để kiểm chứng. Trần lão bình thường bó xương cho bệnh nhân, nhất định là sẽ có lúc dùng đến phương thuốc này. Đúng lúc kiểm chứng xem phương thuốc này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423092/chuong-258-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.