- Bác sĩ Tăng, Tiểu Ny bị bệnh gì vậy?
Tô Kiện Thuần hỏi.
- Bệnh thì không lo, chỉ cần uống một thang thuốc là có thể khỏi.
Tăng Nghị đứng dậy hỏi:
- Trước đây, Tiểu Ny tiếp nhận trị liệu là của bệnh viện Nhi thành phố Vân Hải sao?
Lão Tứ trả lời;
- Là bệnh viện Nhi thành phố Vân Hải.
- Bác sĩ chữa trị tên là gì?
Tăng Nghị hỏi.
Tô Kiện Thuần cảm thấy không ổn. Tăng Nghị không nói đến bệnh tình của Tiểu Ny, lại đi hỏi bệnh viện nào, thầy thuốc nào đã chữa trị cho Tiểu Ny. Chẳng lẽ bệnh này trị không đúng sao?
- Là bác sĩ họ Tôn.
Lão Tứ nói xong:
- Là Phó chủ nhiệm một khoa trong bệnh viện.
Tăng Nghị liền gật đầu, trong lòng oán hận. Loại bác sĩ vô lương như thế này, chính mình nhất định phải đi thu thập y. Vơ vét của cải thật ra là việc nhỏ, chỉ có điều không cho đối phương một bài học thì sau này không biết y sẽ còn hại bao nhiêu đứa nhỏ như Tiểu Ny nữa. Thậm chí không biết khiến cho bao nhiêu gia đình tan nhà nát cửa.
Tô Kiện Thuần lại hỏi:
- Bác sĩ Tăng, có cái gì không đúng sao?
- Sáng mai đem Tiểu Ny, chúng ta đến bệnh viện tìm bác sĩ Tôn. Tôi muốn hỏi một câu, trong khoảng thời gian này rốt cuộc anh ta đang trị bệnh gì.
Tăng Nghị giọng điệu lạnh như băng.
Tô Kiện Thuần và lão Tứ liếc mắt nhìn nhau, nói:
- Nếu…nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422830/chuong-192-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.