Dương Phúc Tinh cũng có chút hiểu được mình phụ tín nhiệm của Tăng Nghị. Tăng Nghị tin tưởng ông mới giao cho ông các công trình để làm. Nhưng chính mình lại gây tai họa cho người ta. Nếu lúc ấy có thể xuyên qua thêm mấy cái dây thừng thì sự cố này có thể tránh được. Dương Phúc Tinh lên tiếng:
- Trưởng phòng Tăng, khi trở về, tôi sẽ làm ra một chương trình, nhất định sẽ làm cho phương diện an toàn được đề cao đúng chỗ. Mỗi một chi tiết đều phải suy xét toàn diện, tránh cho về sau không phát sinh chuyện như vầy nữa.
- Nếu có lần sau, thì tôi là người đầu tiên đuổi ông ra khỏi Nam Vân này đấy.
Tăng Nghị nói xong câu này thì ngồi ô tô rời khỏi, đến bệnh viện xem qua những công nhân bị thương.
Dương Phúc Tinh vẻ mặt nhăn nhó, xem ra Tăng Nghị là thật sự tức giận. Đây là thần tài của mình, đắc tội không nổi. Xem ra về sau về phương diện an toàn còn phải tốn công sức nhiều hơn.
Người của phòng Giám sát an toàn bên cạnh cũng lắc đầu, thở dài:
- Lão Dương, sự cố đã xảy ra rồi. Vẫn nên giải quyết tốt hậu quả thôi.
Dương Phúc Tinh gật đầu:
- Thì biết phải làm sao bây giờ?
- Trước cho ngừng lại hết, sau khi kiểm tra an toàn xong, đủ tiêu chuẩn, ông sẽ làm trở lại. Việc bồi thường cho các công nhân bị thương, ông cũng nên làm cho tốt.
Người của phòng Giám sát an toàn xuất ra thư thông báo xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422783/chuong-180-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.