Khang Đức Lai trong lòng buồn bực. Tăng Nghị không ngờ lại sử dụng chiêu uy hiếp mình. Xem ra hắn đã quyết tâm đập cho người Mỹ một gậy. Tuy nhiên, nghĩ đến năng lực của Tăng Nghị, Khang Đức Lai lại có điểm động tâm. Phiêu lưu và kỳ ngộ vĩnh viễn đều cùng tồn tại.
- Tôi sẽ suy xét một chút.
Khang Đức Lai nói.
- Bí thư Khang thì chờ kịp, nhưng người Mỹ kia thì không chờ được.
Tăng Nghị cười.
Khang Đức Lai hiểu được ý tứ của Tăng Nghị, Hiện tại mình chính là dao thớt, còn người Mỹ kia chính là con cá nằm trên thớt. Lúc nào đem ra làm thịt cũng chưa biết
- Tôi biết rồi.
Khang Đức Lai nói một câu rồi cúp điện thoại, nghĩ tiểu tử Tăng Nghị này lá gan càng lúc càng lớn. Cái gì hắn cũng dám đập. Nếu chẳng may đập không trúng thì ngược lại gây phiền phức cho mình sao?
Buổi sáng hôm sau, Tiếu Đăng sáng sơm đã đến văn phòng của Khang Đức Lai:
- Bí thư Khang, có liên lạc được với Trưởng phòng Tăng hay không?
- Ngồi xuống đi, ngồi xuống rồi nói.
Khang Đức Lai mỉm cười:
- Nửa đêm ngày hôm qua rốt cuộc cũng liên lạc được với Tăng Nghị. Sợ quấy rầy Tiếu Đăng tiên sinh nghỉ ngơi nên không nói cho ngài biết.
Tiếu Đăng nhẹ nhàng thở ra:
- Trưởng phòng Tăng khi nào có thể trở về Nam Vân?
- Cậu ấy đang phụ trách đàm phán một hạng mục đầu tư với giá trị đến năm trăm triệu đồng. Tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422767/chuong-176-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.