Tăng Nghị đang ở trong phòng chuẩn bị đồ đạc thì có người đến gõ cửa. Là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, nhìn Tăng Nghị, vui mừng nói:
- Anh là Phó trưởng Phòng Tăng? Tôi là Ngưu Vương Lâm, là Chủ tịch xã bảo tôi đến dẫn đường cho anh.
- Mau vào ngồi đi!
Tăng Nghị khẩn trương bảo Ngưu Vượng Lâm vào. Nhìn bộ dạng của anh ta cũng tương tự Ngưu Vượng Sâm, liền hỏi:
- Anh và Chủ tịch xã Ngưu…
- Chúng tôi là anh em họ với nhau.
Ngưu Vượng Lâm đứng ở nơi đó có chút bất an.
Xã giao nhiệm vụ này cho y, ăn uống không tính, mỗi ngày còn cho thêmmười lăm đồng tiền phí dẫn đường. Ngưu Vượng Lâm sợ người khác giànhmất. Kỳ thật, Ngưu Vượng Sâm đem nhiệm vụ này giao cho y bởi vì NgưuVượng Lâm có một cái máy kéo tay vịn. Nếu đi xuống nông thôn thì khátiện một chút.
Tăng Nghị thu dọn xong đồ đạc rồi nói:
- Anh Ngưu, chúng ta xuất phát đi.
- Để tôi mang cho!
Ngưu Vượng Lâm cầm lấy túi xách trong tay Tăng Nghị, đi trước một bước.
Trong sân của chính quyền xã có một chiếc máy kéo tay vịn của Ngưu Vượng Lâm. So với xe ba bánh lớn của nông thôn thì không lớn hơn bao nhiêu.Trên chiếc xe đặt một ít gạo và dược phẩm mà hôm qua Tăng Nghị mang đến.
Sau khi bỏ đồ của Tăng Nghị lên, Ngưu Vượng Lâm liền khởi động xe:
- Phó trưởng Phòng Tăng, anh ngồi phía sau đi. Trên đường sẽ có dằn xóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422564/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.