Sau một hồi vô ích Thu Nguyệt Minh mới bước ra khỏi phòng mình đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, những gian nhà chia cách bố trí chỉnh tề nhìn qua vắng lặng đến có chút tịch mịch trúc xá xây dựng sát bìa rừng, bình thường không người lui tới nên thiếu đi nhân khí, hoa cỏ tự nhiên sinh trưởng mọc khắp nơi trong hoa viên.
Trời vào thu, không khí mát mẻ mang theo sự ấp áp của ánh mặt trời ban trưa khiến người không tự chủ sinh ra lười nhác, người yêu thích yên tĩnh như Thu Nguyệt Minh đương nhiên là rất thích nơi này.
Cơn gió lay động mang theo hương thơm cây cỏ bay đến cánh mũi, Thu Nguyệt Minh nhắm mắt thưởng thức mùi vị của thiên nhiên. Sau khi mở ra,tất cả đều yên tĩnh như bị ấn nút tạm dừng một bức tranh màu sắc tươi sáng hiện ra trước mắt Thu Nguyệt Minh. Cơn gió tạm ngừng thổi mọi vật đứng im như một mặt hồ phẳng lặng im đềm chờ đợi sóng vỗ. Không gian cũng mang đến sự quỷ dị khó phân.
Thu Nguyệt Minh thu hồi tầm mắt theo hướng Đông đi đến, những kiến trúc xa lạ làm nàng choáng ngợp không thể không cảm khái người thế giới này rất có khiếu thẩm mỹ, cũng không biết do đầu bút tác giả quá cao làm sao, nàng cho đến bây giờ chưa từng thấy qua những kiến trúc hoàn mỹ như thế.
Bỗng dừng bước, Thu Nguyệt Minh nhìn phía trước tòa cổ lâu tráng kiện cứ thế hiện ra trong mắt nàng.
Có chính tầng lầu các xây theo hình tháp, đỉnh ngọn bao phủ bởi một ánh sáng xanh lục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuoc-ve-toi/312217/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.