Ánh sáng bên trong thủy tinh cầu không ngừng chớp, chiếu đến khung cảnh rừng rậm âm u quỷ dị, đường nét tàn phá khắc lên rõ những thân cây cao lớn, đáng chú ý vẫn là bầu không khí xung quanh đám người.
Trúc Diễm ghim chặt mắt vào khối cầu cảm xúc trong mắt hiện lên một màu mờ tối. Sau khi nữ tử bên trong biến mất ánh sáng cũng theo đó dập tắt, Trúc Diễm ấn đường hiện lên vài nếp nhăn nàng thả tay, quả cầu thủy tinh trở về trên bàn ở nơi đó đã để không ích đồ vật.
Một vấp vải trắng tuyết đường viền kim sắc may dọc theo hai bên, khay gỗ đựng vài mảnh ngọc đang tỏa ánh vàng, chính giữa điểm một chấm nhỏ chu sa như giọt mực tùy ý mà chỉnh tề rơi xuống nổi bậc trên nền ngọc sáng.
- " mang những thứ này theo ta đến Thuỷ Tinh cung"
Nàng cất tiếng liền có hai người y phục bạch sắc tiến vào bưng lên khay gỗ.
" Đại sư tỷ, vẫn chưa đến lúc kết thúc" nữ đệ tử không khỏi tò mò nhỏ giọng lên tiếng hỏi vẻ mặt nghi ngoặc.
" Đi đón sư muội các ngươi." Trúc Diễm không nhìn các nàng nhàn nhạt chỉnh sửa y phục chính mình.
Nữ tử vừa nghe mở to mắt như không thể tin nhìn người bên cạnh cũng thấy được sự kinh ngạc của đối phương.
Các nàng vào nội môn đã ba năm phụ sự bên cạnh Trúc Diễm chỉ mới sáu tháng. Trước đó nghe danh đại sư tỷ là người nghiêm khắc nên luôn thận trọng không làm phật ý nàng nhưng tiếp xúc gần mới biết được lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuoc-ve-toi/312216/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.