Trong nồi canh cá sôi trào, hơi nước động trên nắp, nước canh tràn ra. Lý Khí phản ứng lại, lập tức cầm nắp nồi mở ra. Nắp kim loại nóng đến kinh người, khẽ nhíu mày, đem cái nắp để ở trên bàn, ngón tay vừa nãy cầm lấy cái nắp nóng đến đỏ bừng.
Hai tay một bên bỏng một bên bị dao cắt trúng, nhìn chỗ vết thương, bàn tay chậm rãi nắm chặt thành quyền.
Anh chưa từng nghĩ tới, nhượng hai người bọn họ chia tay không phải là bởi vì không thích không còn thương, mà là cái kia đứa ngốc kia đem bệnh trạng của bản thân giấu kín thống khổ đều một mình chống đỡ. Anh không dám tưởng tượng, kỳ nghỉ đông ấy, vào một năm trước, Vãn Vãn của anh đã phải trải qua như thế nào.
Chu Khuynh Vãn ngủ một giấc, toàn thân toát mồ hôi, tỉnh lại đã chạng vạng. Chậm rãi ngồi dậy, ôm gối phát ngốc một hồi.
Trên người nhiệt độ hạ bớt, hiện tại chỉ là mũi còn có chút nghẹt, trong cổ họng vẫn đau, cảm mạo không phải ngay lập tức truyền dịch xong sẽ hết. Bất quá nếu đã hạ sốt, như vậy nếu như buổi tối uống thêm một liều thuốc có phải nhiệt độ sẽ trở lại bình thường, ngày mai sẽ không cần phải đi bệnh viện.
Cậu sinh bệnh một năm, một năm đó đều giống như vầy liên tục nhiều lần phát sốt rồi hạ sốt là chuyện bình thường.
Cơm tối hẳn là làm xong, phòng đóng cửa nhưng có thể nghe thấy được dưới lầu, anh trai cậu cất giọng oang oang, là gọi cậu xuống dùng cơm.
Chu Khuynh Vãn thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuan-thu/3923118/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.