Trước mắt như có pháo hoa trong đêm khuya không ngửng bắn ra, cậu không cách nào khống chế nhịp tim và hô hấp của chính mình, thậm chí là cả tầm mắt.
Ánh mắt thẳng tắp khóa chặt đường nhìn trên mặt Lý Khí, thấy được mi phong anh hơi nhíu cho đến sóng mũi cao, cuối cùng là trầm lặng mặc cho anh càng áp càng gần môi cậu.
Cậu ở trong lòng im lặng than thở một tiếng lão thiên gia a, tâm tư hỗn loạn bất kham, trong cổ họng phát ra thanh âm yếu ớt. Liền tại lúc này, tiếng Chu Hành đột nhiên vang lên, "Hai người các cậu làm sao còn chưa ra, đã đỡ say chưa?"
Chu Khuynh Vãn đột nhiên cả kinh, Lý Khí buông lỏng tay, thở gấp tránh ra, chân đạp trên đất, thân thể lung lay hai lần.
Chu Hành ôm cánh tay đã đi đến trong sân, cau mày chờ bọn họ.
Chu Khuynh Vãn chạy chậm tới, cúi đầu đi qua bên cạnh anh trai cậu, đẩy cửa ra, mở đèn, phòng khách thông suốt sáng ngời, Chu Hành quay đầu nhìn lại Chu Khuynh Vãn phía sau chân như bôi dầu, chạy thẳng lên lầu hai.
Lý Khí xuống xe, chậm rãi đi vào nhà. Chu Hành thấy anh như vậy, nhíu nhíu mày nói: "Cậu uống nhiều quá rồi?"
Lý Khí xua tay, "Đầu có hơi choáng, tớ về phòng trước."
Chu Hành vốn còn muốn cùng anh nói vài câu, thấy vậy liền lược bỏ lời nói ra sau đầu, Lý Khí nhanh chân đi lên lầu, so với Chu Khuynh Vãn vừa nãy đi còn nhanh hơn.
Lý Khí đến lầu hai, trong phòng khách vẫn để đèn, anh đi về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuan-thu/3923117/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.