Vẻ mặt Thu Thiên không thể tin nhìn chằm chằm vào Tiêu Sái, không tự chủ được lui về sau hai bước. 
Tiêu Sái đắc ý gật đầu: "Đúng vậy chị dâu, là tình yêu." 
Tây Hồ và tình cảm có quan hệ gì? Hắn và Xích Long có quan hệ gì chứ? Chẳng lẽ Xích Long nhìn thấy Tây Hồ không vừa mắt, nên tự dưng bới móc mọi chuyện? 
"NONO" Tiêu Sái giơ một ngón tay lên, lắc lắc "Xích Long nhìn không vừa mắt chúng ta, đó là bởi vì người hắn thích không thích hắn, mà thích một người hoàn toàn không thích mình. Nhưng người được thích đó lại hoàn toàn không thích người đó hơn nữa lại cảm thấy không vui vẻ gì, vì vậy người kia liền từ chối người thích mình. Người bị cự tuyệt không còn thích người kia nữa, mà lại muốn chiếm lấy người mình thích!" 
Không ngừng nghỉ mà đánh ra một chuối ký tự, Tiêu Sái đắc ý hít sâu một hơi. 
Hắn thật sự quá bội phục mình, nhìn một chút, mỗi một câu nói của hắn đều mang tính nghệ thuật. 
Thu Thiên đứng bên cạnh nhìn mà không hiểu ra sao. 
Chuyện này và chuyện kia? Thì có liên quan gì đến Xích Long và tình sát? 
Tiêu Sái gật đầu: "Có mà! Tình sát tình sát, chính là tranh cãi về tình cảm, nữ thẹn quá thành giận vì vậy chạy khắp nơi đi giết người khác, gọi chung tình sát!" 
Nói xong, vẫn ngước đầu một góc 45 độ, chờ đợi Thu Thiên ca ngợi. 
Một giây hai giây ba giây, không ngờ Thu Thiên trực tiếp xoay người đổi sang hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thien-mau-den-day/2082593/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.