Lúc tính tiền, Yến Hạc Thanh lấy điện thoại ra bật camera trước chụp nghiêng một tấm, sau đó thản nhiên trả tiền rồi xách túi bánh mì ra khỏi siêu thị.
Cậu không đi tàu điện ngầm mà đến trạm xe buýt của đại học Bắc Kinh.
Chuyến xe này hết sức quen thuộc vì năm ngoái cậu thường xuyên đi, qua hai mươi trạm, xuống xe đi bộ thêm 25 phút là đến "nhà" cũ của cậu.
Đang là ngày nghỉ, cũng không phải tuyến đường phổ biến nên xe còn rất nhiều chỗ trống, Yến Hạc Thanh là người đầu tiên lên xe, đi thẳng đến dãy ghế cuối cùng ngồi xuống.
Cậu nhìn tới trước, khi cửa xe sắp đóng thì một gã đàn ông tướng mạo bình thường bước lên xe.
Mặc áo polo màu xám, tuổi ngoài ba mươi.
Hắn liếc nhìn Yến Hạc Thanh trước rồi mới quét mã trả tiền, đi tới cửa sau, một tay nắm vòng treo, làm bộ xem điện thoại.
Yến Hạc Thanh cũng đang xem điện thoại.
Cậu nhìn bức ảnh vừa chụp, ngoài siêu thị có hai người đứng trước thùng rác, một người chính là gã mặc áo polo xám này, gã còn lại mặc sơmi jean ngắn tay.
Yến Hạc Thanh cất điện thoại rồi đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài.
Hôm nay nắng đẹp, bầu trời trong xanh, thời tiết đẹp hiếm thấy.
Nhìn một hồi, túi cậu rung lên, lấy điện thoại ra thấy tin nhắn Wechat của Lục Lẫm.
Là một tấm hình, lúc nãy chờ đèn đỏ, xe buýt của Yến Hạc Thanh dừng phía trước, sau đuôi là một chiếc xe hơi màu trắng, biển số hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827071/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.