Trên đảo rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng sóng biển vọng lại từ xa.
Cửa sổ để mở, ánh trăng vằng vặc trải khắp sàn, Yến Hạc Thanh không ngủ được.
Có lẽ ban ngày ngủ nhiều rồi nên giờ đầu óc cậu tỉnh táo lạ thường, chẳng có chút buồn ngủ nào.
Cậu nằm nghiêng nhìn qua cửa sổ, bỗng nhiên sau lưng vang lên tiếng vải áo sột soạt, hơi ấm tới gần, Lục Lẫm ôm cậu vào lòng.
Anh dụi cằm vào cổ Yến Hạc Thanh, hai tay luồn qua eo cậu nắm lấy hai cánh tay rồi từ từ xoa ấm lên.
"Lạnh quá vậy, hay là đóng cửa sổ lại nhé?"
"Không lạnh ạ." Giọng Yến Hạc Thanh nhẹ nhàng. "Em làm anh thức giấc à?"
"Em nằm im như vậy thì đánh thức ai được chứ?" Lục Lẫm bật cười, cầm ngón trỏ của cậu rồi dần thay đổi vị trí, vuốt ve lòng bàn tay Yến Hạc Thanh.
Không mềm mịn mà có lớp chai hơi mỏng.
Lục Lẫm yêu xúc cảm này vô cùng, "Không ngủ được thì nói chuyện nhé."
Yến Hạc Thanh quay mặt lại, ánh trăng sáng ngời, trong phòng không bật đèn cũng vẫn thấy rõ, nhưng Lục Lẫm dựa cằm vào cổ cậu nên tầm nhìn có hạn, chỉ thấy được hình dáng mơ hồ của anh.
Sự chú ý của cậu bị thu hút, "Nói gì ạ?"
Lục Lẫm nhếch môi, "Em muốn nói chuyện gì?"
Yến Hạc Thanh nhất thời chưa nghĩ ra, Lục Lẫm xoa vết chai trên tay cậu, "Sao em thích ngành sinh học vậy?"
Yến Hạc Thanh ngẫm nghĩ, có lẽ là năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827055/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.