Yến Hạc Thanh về đến nhà, trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng nhưng chẳng thấy bóng dáng Lục Lẫm đâu.
Cậu mang dép đi ra ban công.
Quả nhiên Lục Lẫm đang tỉa mấy cành hư.
Ban công không bị bít kín nhưng so với sân thượng rộng lớn ở căn penthouse thì điều kiện trồng trọt vẫn kém hơn nhiều, trong lúc họ đi hưởng tuần trăng mật, mỗi ngày người giúp việc đều đến tưới nước nhưng vẫn có mấy chậu hồng chết héo.
"Trồng vài chậu hồng leo nhé?" Lục Lẫm chợt nói, "Khi nào em về, khắp ban công sẽ toàn là hoa."
Yến Hạc Thanh đi tới ngồi xuống cạnh anh rồi cầm xẻng lấp đất, "Em đi chưa đến ba tháng mà ——"
Cậu dừng lại, mua mấy chậu có nụ hoa về chăm sóc kỹ càng, tháng Tám nở hoa, thời gian ra hoa có thể kéo dài đến sang năm.
Cuối tháng Mười cậu về, hoa hồng nở đầy ban công cũng không phải không có khả năng.
Yến Hạc Thanh đặt xẻng xuống rồi quay sang nói với Lục Lẫm, "Thế thì em muốn hoa hồng Rainy Blue."
Lục Lẫm bỏ mấy cành hư vào túi nhựa rồi lấy điện thoại ra tìm Rainy Blue, tên là màu xanh nhưng lại càng giống màu tím hơn, anh cười, "Ừ, trồng cho em."
Anh cất điện thoại, xách túi nhựa định xuống lầu, "Em tắm rửa ngủ sớm chút đi, chín giờ sáng mai bay rồi đấy."
Nào ngờ Yến Hạc Thanh cũng đứng dậy theo, cậu nhìn Lục Lẫm bằng đôi mắt sáng lấp lánh làm tim anh chợt mềm nhũn, vừa tỉa cây chưa rửa tay nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827043/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.