Buổi trưa ngủ dậy, Yến Hạc Thanh cắt bánh kem ra hơn 200 phần, xếp lên xe đẩy nhỏ có đá viên rồi rủ Lục Lẫm đến viện mồ côi Rainbow Bridge.
Trên đường còn ghé tiệm văn phòng phẩm và nhà sách để mua quà.
Đến viện mồ côi Rainbow Bridge, mỗi em nhỏ đều có một phần bánh kem, hai quyển sách và một bộ văn phòng phẩm.
Thang máy đã lắp xong, còn có xe lăn nên các bé trên lầu năm có thể tự mình xuống lầu, mấy bé gái trên lầu năm thấy Yến Hạc Thanh đều hết sức vui mừng, vây quanh cậu ríu rít nói chuyện.
"Anh Yến, bánh kem ngon lắm ạ!"
"Anh Yến, hôm nay là sinh nhật anh à?"
"Anh Yến, đây là cá heo sao?"
"Anh Yến, chữ này em không biết......"
......
Buổi chiều Yến Hạc Thanh và Lục Lẫm ra về, trời nóng nên viện mồ côi dời bãi đậu xe ra sân sau, Lục Lẫm đi lấy xe trước.
Yến Hạc Thanh vừa định xuống cầu thang thì một bé gái đột nhiên níu áo cậu.
"Anh Yến." Ánh mắt cô bé sáng ngời, "Anh giúp em một chuyện được không ạ?"
Yến Hạc Thanh ngồi xuống nhìn cô bé, "Được chứ."
Cô bé lấy ra miếng bánh kem từ sau lưng rồi rụt rè đưa tới trước mặt Yến Hạc Thanh, "Ông viện trưởng nói thang máy của tụi em là do bác Lục gắn, em muốn tặng bánh kem cho bác ấy để cảm ơn ạ!"
Ánh mắt Yến Hạc Thanh dịu dàng, cậu không từ chối món quà của cô bé, khi thật lòng cảm ơn một người, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827041/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.