( Chuyện chính thức bước vào quỹ đạo) Ngày hôm sau, U Minh thị trấn phía bên ngoài. Thanh Phong hôm nay mặc lấy một bộ áo bào màu xám, trên thân vẫn mang một thanh thiết bổng quen thuộc được vải đen bao lại ngoài ra ở bên cạnh còn có Thanh Lam đang đứng một chỗ. Nàng hôm nay mặc bộ đầm màu tím, bàn tay đeo hai chiếc vòng cổ, khuôn mặt mỉm cười so với ngày hôm qua khi gặp được nàng cơ hồ khác nhau một trời một vực. "Muội đã làm xong những việc mình muốn hay chưa." Thanh Phong mĩm cười nhìn lấy vị sư muội của mình. "Đã xong, chúng ta mau xuất phát, đừng vì chút việc đó mà làm mất thời gian." Thanh Lam lắc đầu rồi bước đi. "Thanh Phong nhanh lên, theo ta được biết Nam Lĩnh Học Viện thời gian tuyển chọn sẽ vào hai tháng nữa sẽ bắt đầu, từ khoảng cách này mà muốn đến được nơi đó cần ít nhất một tháng, Thanh Phong ngươi cố gắng nhất dùng một tháng thời gian bước vào tứ tinh Nguyên Sư, còn Thanh Lam thì mau chóng học hết những gì ta truyền thụ, con chỉ cần nhớ kĩ những gì ta dạy rồi thực hành chắc chắn sẽ hành công luyện ra được nhị phẩm hoàn mỹ đan dược, từ đó ngươi mới có thể tiến vào Nam Lĩnh Học Viện." "Theo ta được biết cách mỗi 5 năm, thì lại đến thời gian tuyển chọn ngoại viện học viên, tuyển chọn nhân tài gia nhập vào học viện, tiến vào Ngũ Đại Học Viện." "Đại hội cứ mỗi 5 năm được năm đại cao cấp học viện tổ chức, mục đích của chúng ta lần này là thông qua tất cả hạng mục, rồi lấy quyền chọn lựa học viện mà ngươi thích, học viện chúng ta cần tới chỉ có duy nhất thích hợp cả hai đó là Nam Lĩnh Học Viện." Dương Kỳ giọng nói đột ngột vang lên trong đầu Thanh Phong hai người. "Người vì cái gì luôn bảo rằng ta phải tiến vào Nam Lĩnh Học Viện, chẳng lẽ nơi đó có thứ gì tốt!" Thanh Phong nhíu mày, thấp giọng nói. "Bên trong có chỗ thích hợp ngươi tu luyện, ngoài ra ở bên trong còn có bạn của ta, vì vậy ta mới yên tâm để các ngươi cùng nhau tham gia Nam Lĩnh Học Viện." Dương Kỳ cười giải thích. "Nam Lĩnh Học Viện so với còn lại tứ đại học viện như thế nào." Thanh Phong trầm mặc trả lời. "Nam Lĩnh Học Viện được xếp hạng đệ ngủ nghĩa là yếu nhất bên trong năm học viện, trước kia Nam Lĩnh vốn đứng đầu cao nhất về chất lượng học viên cũng như trong các giải đấu điều đứng thứ nhất." "Tuy nhiên, từ lúc Nam Thiên Học Viện đầu tư một lượng tài nguyên lớn, giúp cho rất nhiều dân thường cũng như người khác có cơ hội tu hành, mà rất nhiều ưu tú học sinh đã gia nhập vào bên trong Nam Thiên Học Viện thay đổi một lớp áo mới cho bọn họ." " Mà điều đó cũng dẫn đến Nam Lĩnh Học Viện học viên cũng đi theo mà suy yếu dần, tài nguyên thì vẫn còn đó nhưng người muốn dùng nó lại không đủ điều kiện, vào thời điểm này nếu cả hai đứa điều gia nhập chắc chắn sẽ được phân rất nhiều tài nguyên tu hành, người thường muốn đi lên vị trí cao hơn kẻ khác không chỉ có thứ được rồi là thiên phú, đồng dạng tài nguyên cũng cực quan trọng." Dương Kỳ nghiêm túc giải thích lý do cho cả hai người, rồi còn khuyến khích cả hai. "Ta đã hiểu, đại hội bao gồm bao nhiêu vòng thi đấu." Thanh Phong nghi ngờ nói tiếp. "Đại hội được chia làm ba vòng thi đấu vòng thứ nhất các ngươi sẽ bị đưa vào Dược Linh Cốc, ở bên trong hai ngươi sẽ phải tìm kiếm linh dược rồi nộp tất cả về cho học viện, dọc theo con đường đi có lẽ sẽ bị người khác cướp đoạt tài nguyên cho nên nhớ kĩ cực kì cẩn thận, không phải ai cũng sẽ tự tìm tài nguyên cho mình, có những kẻ lại thích cướp đoạt của người khác để dành chiến thắng." "Vòng khi thứ hai được gọi Bậc thang trọng lượng, ở nơi này tất cả những ai hoàn thành vòng thi đấu thứ nhất điều sẽ được đưa đến nơi đây, khi bước lên bậc thang trọng lượng tất cả nguyên lực điều sẽ bị phong ấn, cứ mỗi bậc thang là hai ngàn trọng lượng cứ thế mà tăng dần." "Trọng lực cuối cùng lên tới năm mươi triệu trọng lực, nghĩa là bao gồm hai mươi lăm ngàn bậc thang, vòng thi này yêu cầu tất cả thí sinh phải vượt qua được ít nhất mười ngàn bậc thang thì mới xem như đạt yêu cầu." "Vòng thi cuối được thì được gọi Quyết đấu, mỗi thí sinh điều sẽ được phát số thứ tự riêng biệt, năm vị viện trưởng sẽ kiêu lên những ai có số phiếu giống nhau bước lên sàn đấu, và kẻ thua cuộc tuy rằng vẫn có cơ hội tham gia trường học nhưng tất nhiên tài nguyên sẽ không bằng kẻ chiến thắng, những người chiến thắng ở vòng loại Quyết Đấu sẽ cùng nhau tham gia một trận chiến được gọi Liên hoàn chiến!" "Tất cả thí sinh còn lại sẽ được đưa đến một khán đài to lớn địa hình phức tạp, quy định lần này nghĩa là có thể cho phép các thí sinh lựa chọn hợp tác với nhau để hạ gục kẻ địch nhưng cuối cùng chỉ tuyển chọn ra mười thí sinh tham gia vòng khi cuối cùng được gọi là Kẻ Chiến Thắng!" " Tất cả mười người còn lại cuối cùng sẽ được chia số thứ tự từ một đến mười, một sẽ đấu với hai, và ba sẽ đấu với bốn, tương tự như vậy, cuối cùng trên sân đấu năm trận thi đấu cuối cùng chỉ còn lại năm người đứng ở trên kháng đài." "Năm người cuối cùng sẽ được cho năm phiếu màu sắc giống nhau, bên trong có hai phiếu đỏ, hai phiếu vàng và một phiếu đen, người sở hữu phiếu đen không cần tham gia vòng này và sẽ chờ đợi hai người còn lại sở hữu phiếu đỏ và vàng chiến thắng cuối cùng bước vào trận đấu 3vs3!" "Trận chiến này ba người bên trong ai còn có thể đứng ở khán đài xem như người chiến thắng và sẽ là quán quân." "Còn hai người còn lại sẽ phải thi nhau xem ai rốt cuộc là Á Quân và Quý Quân." "Ba người chiến thắng cuối cùng có thể lựa chọn học viện mà ngươi yêu thích, và cũng được một phần thưởng đặc biệt đến từ Kẻ Chiến Thắng sẽ do viện trưởng mà ba người còn lại lựa chọn, trao thưởng." Dương Kỳ bắt đầu phấn thích kể về quy tắc của đại hội thần sắc cực kì vui vẻ. "Sư tôn có phải hay không người đã từng là trọng tài cho đại hội này, nếu không tại sao, cách giải thích cứ y như người là một trọng tài." Thanh Phong trầm mặc, bỗng nhiên lên tiếng. Đứng một bên Thanh Lam cũng phụ họa gật đầu. "Đừng quan tâm đến nó, hiện tại ngươi đã biết được quy tắc đại hội có niềm tin hay không vào trước ba?" Dương Kỳ nghiêm túc nhìn Thanh Phong rồi nói. "Ta không chắc bất quá ta sẽ cố gắng hết sức, vậy còn sư muội có hay không tham gia đại hội." Thanh Phong lắc đầu, quay sang nhìn Thanh Lam nói tiếp. "Thanh Lam sẽ không cùng ngươi tham gia tuyển chọn đại hội mà sẽ tham gia Luyện đan đại hội do Ngũ Đại Học Viện tổ chức, chỉ cần vào trước hai mươi vị trí đầu sẽ thành công gia nhập bất kì học viện hơn nữa Thanh Lam vốn dĩ không giỏi chiến đấu, chẳng lẽ hôm qua ngươi không thấy được nàng xém tí nữa bị thương hay gì, e rằng chưa đến được vòng ba Thanh Lam đã bị loại ở vòng hai, cho nên Luyện đan đại hội mới thật sự thích hợp với nàng." Dương Kỳ dùng nhìn kẻ ngốc ánh mắt nhìn Thanh Phong. "Luyện đan đại hội nghe vào tựa hồ còn thật uy phong, quy tắc thi đấu là gì." Thanh Lam hiếu kì mở miệng. Giọng như những gì sư tôn vừa bảo, bản thân chính nàng cũng biết được thứ mình am hiểu là luyện dược mà không phải chiến đấu, nếu trước kia không có Nam Minh Lĩnh bảo vệ, nàng cũng sẽ không đi vào U Minh Sơn Cốc phía ngoài. Bởi vì nó thật quá nguy hiểm, trước kia còn ít gặp được nguy hiểm cho nên nàng mới lớn gan mà bước vào phía ngoài U Minh Sơn Cốc. "Luyện đan đại hội được chia làm ba vòng đấu, vòng thứ nhất gọi là Phân biệt dược thảo, yêu cầu tất cả luyện sư điều cần phải phân biệt được ít nhất năm mươi loại tên gọi của dược thảo cùng công dụng, vòng này thì thật sự quá dễ." "Vòng thứ hai được gọi ba bước trước khi luyện dược, đó là khống chế hoả hầu, bỏ dược vào trong, đan dược ra lò. Vòng này yêu cầu đến kĩ năng, ngươi không cần phải mất công làm gì cứ tự nhiên dùng tay không luyện dược, họ chỉ biết ngươi sở hữu thể chất luyện đan thần kỳ mà thôi, không sau cả." "Vòng thứ ba thi luyện đan, ngươi chỉ cần luyện thẳng ra đan dược bình thường như mọi khi là được, không cần sợ tất cả bọn họ phân biệt ra được Thiên Phẩm Đan Văn, bởi vì chính ta cũng từ bên trong một quyển sách mới biết được về sự tồn tại của nó, thì đừng nói gì đến những người ở luyện đan đại hội có thể nhận biết." Dương Kỳ nụ cười đắc ý vang lên, tựa hồ biết được liên quan đến Thiên Phẩm Đan Văn là một điều cực kì đáng để tự hào. "Thanh Lam, chúng ta nhanh chóng lên đường, nơi này cũng không có gì lưu luyến với muội cả." Thanh Phong gật đầu quay sang Tham Lam nghiêm túc nói. "Ta đã hiểu, vậy thì chúng ta mau chóng tiến về Nam Lĩnh Thành đi thôi." Thanh Lam trầm mặc, cuối cùng gật đầu mỉm cười nói, bước đi. Thanh Phong lắc đầu thở dài. "Sư tôn, quá thứ của Thanh Lam thật giống như người đã nói hay sao." Thanh Phong liếc mắt bóng lưng Tham Lam thấp giọng nói. "Đúng vậy, ta không ngờ quá khứ của con bé lại bi thảm đến như vậy, ngay từ nhỏ đã không có cha mẹ, sống chung với dì chú, từ nhỏ đã bị ngược đãi, những người xung quanh thì lúc nào cũng nhìn nàng với ánh mắt tràn đầy ghét bỏ, tham lam, cười nhạo, cho nên mới tạo ra tính cách ít nói giống nàng bây giờ, hơn nữa nàng không chỉ sở hữu Thiên Vận Đan Thể mà còn sở hữu... Vạn Độc Linh Căn." Dương Kỳ trầm mặc rồi lắc đầu thở dài. "Có phải muội ấy đã biết bản thân sở hữu Vạn Độc Linh Căn từ trước nhưng chưa từng biết bản thân đồng dạng sở hữu Thiên Vận Đan Thể trước khi gặp sư tôn phải không." Thanh Phong khuôn mặt buồn bã nói. "Đúng vậy, mười ba tuổi năm đó Thanh Lam vô tình hấp thụ một loại độc dược nên đã kích hoạt Vạn Độc Linh Căn bên trong cơ thể, cũng vì vậy mà hại chết dì chú của mình, đến nay nó còn ấy nấy trong lòng." Dương Kỳ lắc đầu thở dài. Thanh Phong lắc đầu, đuổi theo phía sau Thanh Lam cuối cùng sóng vai cùng nàng bước đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]