Lư Khải Hoàng lên phòng tìm Hải Tình, anh nhẹ gõ cửa thử nhưng không có tiếng động gì, anh gọi tên cô nhưng cũng không trả lời Lư Khải Hoàng lo lắng nên liền đạp mạnh của thì thấy thân hình bé nhỏ của cô đang ngồi hóng mát ngoài hành lang.
Anh thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng cô lại làm chuyện dại dột gì. Anh bước vào kéo cửa kính làm Hải Tình giật mình quay lại.
"Sao lại ra đây? làm anh cứ tưởng em làm chuyện dại dột"
"Tôi đâu có bị ngu chứ? nếu còn cơ hội để sống để làm việc mình thích để yêu người mình yêu thì chết làm gì? với lại tôi vẫn chưa đoàn tụ với gia đình nên tôi không thể chết được"
"Anh không nghĩ em lại mạnh mẽ đến như vậy, nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau sao anh lại có thể vô tình đến như vậy chứ?"
"Anh đưa tôi về đây không sợ vợ anh ghen sao? tôi không muốn gây thêm phiền phức"
"Có anh ở đây ai dám làm gì em,với lại vợ của anh... không phải cô ta mà là một cô gái anh từng rất ghét cơ"
Tự nhiên Lư Khải Hoàng thay đổi cách xưng hô lẫn giọng điệu nhẹ nhàng ôn nhu Hải Tình có chút không quen, nhưng như thế này mới đúng là anh của năm xưa. Nhưng nếu cho anh cơ hội thì có được không? cô có nên điên cuồng yêu một lần nữa, dù thất vọng rất nhiều nhưng không thể phũ nhận rằng cô yêu anh.
"Không ngờ Lư Tổng cũng có ngày đối xử với tôi ôn nhu vậy, tiếp theo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thach-tinh-yeu-tong-tai-xin-de-em-di/2778161/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.