Ngày hôm sau Hải Tình thức dậy, thấy Khải Hoàng nhìn mình chăm chăm cô hơi ngại ngùng kéo chăn lên phũ mặt, mới sáng dậy tự nhiên nhìn người ta như vậy không ngại mới lạ đó.
"Làm gì mới sáng sớm nhìn tôi chầm chầm thế kia?"
"Nhìn vợ mình ngủ không được sao?"
"Tôi... tôi là vợ anh lúc nào chứ?" Hải Tình ấp a ấp úng nói.
Lư Khải Hoàng phì cười xoa đầu cô rồi đứng dậy rời đi, nhưng anh cảm thấy rất vui vì đã tận tai nghe được câu nói của Hải Tình đêm qua, nhưng quả thật hôm qua cô ngủ rất ngon nằm trong lòng anh thật ấm áp mùi hương đó thật dễ chịu.
"Mau tắm rửa đi rồi anh đưa em về quê"
Lư Khải Hoàng nói một câu làm Hải Tình vui sướng biết bao, nỗi nhớ nhung cha mẹ bao lâu nay, anh khiến cô bất ngờ vô cùng. Hải Tình liền chuẩn bị để có thể được gặp ba mẹ của mình.
Lư Khải Hoàng đi xuống, nhìn thấy Hy Nguyệt đã khỏe hẳn và đã chuẩn bị cơm sẵn cho mọi người. Thật ra anh cũng không muốn giữ lại Hy Nguyệt nhưng lương tâm không cho phép anh bỏ rơi cô, dù sao cũng còn chút thương hại nên giữ cô lại một thời gian điều trị cho khỏe hẳn sau đó đưa cô về.
"Khải Hoàng, qua đây ăn cơm đi, Hải Tình đâu bảo cô ấy xuống dùng cơm cùng nhau đi"
"Tốt vậy sao? theo như tôi biết thì nếu ai giành những gì của cô thì cô sẽ không bỏ qua mà"
"Khải Hoàng yêu nhau lâu như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thach-tinh-yeu-tong-tai-xin-de-em-di/2778158/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.