Edit: Thanh Từ
Beta: Maria, Amin
–
Một bữa cơm, cả chủ lẫn khách đều vui vẻ, Quý Thanh Lâm còn mang theo nụ cười về nhà.
Vừa vào đến cửa, mấy ánh nhìn đầy ẩn ý trong phòng khách khiến Quý Thanh Lâm phải dừng bước.
Bố, mẹ, còn có anh cả với chị dâu đều đang ngồi nghiêm túc trên ghế sô pha, nhìn anh chằm chằm.
“Đi ăn cơm với con gái?”
“Là cô gái con thích à?”
“Dáng vẻ như thế nào?”
“Tính cách ra sao?”
“Có đẹp không?”
“Lúc nào đưa về nhà ra mắt mọi người?”
Quý Thanh Lâm: …
Anh đỏ mặt nhìn bọn họ: “Mọi người đừng ăn nói linh tinh!”
Thỉnh thoảng nhà họ Quý mới có gan trêu chọc Quý Thanh Lâm một lần như vậy.
Lo lắng anh sẽ bị kích thích ảnh hưởng tới cơ thể, mọi người nhanh chóng để anh ngồi xuống, mẹ Quý ôn hòa hỏi: “Thật sự là con gái hả?”
Quý Thanh Lâm uống một ngụm trà, lúc này mới nói: “Là cô gái… lần trước cứu con.”
Nói xong, Quý Thanh Lâm cũng không nhìn bọn họ, cúi đầu nhìn lá trà trong cốc, tóc anh theo đó rủ xuống che đi vành tai đỏ rực.
Bốn người còn lại nhìn nhau, trong lòng chắc chắn anh đang che giấu điều gì đó.
Mẹ Quý nhướng mày, chỉ cảm thấy cậu con trai út của mình như cây vạn tuế nở hoa, cuối cùng biết yêu là gì, là chuyện khiến người khác vui mừng mới đúng.
Bà đứng lên: “Mọi việc đều phải lấy cơ thể làm trọng, gần đây bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vua-manh-mai-vua-cao-quy/3392559/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.