“Hỏa Ma Đế, quấy rầy rồi…”
Mỉm cười, Thương Cửu Ca đối Long Diễm thi lễ.
“A, là Long Băng đại ca cùng Cửu Ca.”
Xúc động trong lòng chưa bình, Thi Văn Tâm khuôn mặt hồng hồng nghiên đầu nhìn về phía hai người không mời mà tới, đưa tay chỉnh lý y phục trước ngực, bọn họ có nhìn thấy bộ dáng mình cùng Long Diễm ở trên giường hay không? Tuy bọn họ không có làm gì, nhưng luôn cảm thấy xấu hổ, nghe giọng điệu trêu chọc trong lời của bọn hắn, có lẽ đã thấy rồi.
Ô...Y thực chưa cùng Long Diễm làm gì phi lễ nha! Bọn họ chỉ là nói chuyện thôi, đúng, là nói chuyện, tuy là cả hai đều nằm trên giường mặt đối mặt.
“Ngốc Thư, ngươi ngồi yên ở phía sau, bọn họ lai giả bất thiện ( tới không có ý tốt). Còn có, ngươi sao lại xưng hô thân cận với bọn họ vậy?”
Long Diễm vừa nói xong ngay lập tức muốn cắn luôn đầu lưỡi của mình, đã thời điểm gì rồi mà còn vì xưng hô của ngốc thư với người khác mà ăn giấm, hay là vì cùng ngốc thư này làm phu thê làm đến chính mình cũng thành ngốc tử rồi?
“Long Diễm, xem ra ngươi thực thương hắn.’ Long Băng bật cười lớn, cơ hồ muốn ôm bụng cười.
“VÔ luận tình huống nào, nguy cơ cũng vậy, ngươi cũng là để ý chuyện của Văn Tâm nhất, càng để ý trong lòng y nghĩ ai, nhớ nhất là ai, xem ra nếu chúng ta muốn Già Lăng đi về Ma vực cũng không phải khó.”
Thương Cửu Ca nheo mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vo-dich-chi-van-tam-dieu-long/2813111/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.